Tôn Mạnh Nhiên tắm tắc nghe chiếc váy tôi thiết kế. Nhớ lại giây phút lúc nãy, tôi cũng không kìm được mà cười.
Đó là lần đầu tiên tôi thấy thiết kế của mình được đánh giá cao đến vậy.
“Thiết kế đẹp lắm!” Giám khảo cuộc thi nói với tôi.
“Quá tuyệt luôn.” Tôn Mạnh Nhiên nói.
“Tặng cậu đấy.” Tôi cười đáp.
“Thật à?” Cô nàng hỏi tôi.
Tôi gật đầu.
“Xem như quà cảm ơn vì cậu đã đến.”
Tôn Mạnh Nhiên xua xua tay nói.
“Bạn bè cả mà.”
Lúc tôi tiễn Tôn Mạnh Nhiên về, có một người đàn ông đến bắt chuyện với tôi. Tôi nhận ra, ông ấy là một trong 3 ban giám khảo lúc nãy.
“Cháu ngồi đi.” Ông ấy nói với tôi.
“Vâng.” Tôi ngồi xuống chiếc sofa trong văn phòng, nhận lấy ly trà từ tay người đàn ông.
“Giới thiệu chút, tôi là Hạ Tịnh.”
Tôi gật đầu đáp.
“Cháu là Diệp Ninh, hân hạnh được gặp.” Tôi chìa tay ra bắt lấy tay người đàn ông.
“Vào chủ đề chính đi nhỉ. Chú đánh giá cao thiết kế của cháu.”
“Cháu cảm ơn.”
“Chú muốn mua lại bản thiết kế lúc nãy.”
Tôi có hơi sững người. Muốn mua tác phẩm của tôi?
Người đàn ông trước mặt nhìn tôi cười nhẹ.
“Đây là nói thật. Nếu cháu bán, chú sẽ đưa giá cao.”
Hạ Tịnh đưa bốn ngón tay lên, nhướn mày nhìn tôi.
Tôi đặt cốc trà xuống nói.
“Tiếc quá, bản thiết kế đó cháu không thể bán được.”
“Tại sao?”
“Bản thiết kế đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ang-may-ngang-qua-bau-troi/2693321/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.