🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mấy hôm nay tôi bận bịu việc chuẩn bị cho hội thảo khoa Thiết kế vào cuối năm. Chớp mắt một cái đã hết một năm học.



Tôi sắp thành sinh viên năm hai của Liễu Hạ.



Kì nghỉ đông, tôi được Triệu Khải về đón sang Mỹ thăm Tiểu Châu và mẹ.



Tiểu Châu phục hồi rất tốt.



“Từ khi phẫu thuật xong, không xuất hiện tình trạng gì đáng lo cả.”



Tôi ở Mỹ được 5 ngày rồi trở về.



Ngày thứ 6 của kì nghỉ đông, cô Liêu gọi tôi sang ăn cơm cùng gia đình.



Đó là bữa cơm đầu tiên sau từng ấy năm xa cách.



“Mau ngồi đi, lát nữa chú về mẹ sẽ giới thiệu cho con biết.”



Tôi gật đầu ngồi xuống sofa ăn táo.



Tôi không biết là nên gọi là mẹ hay cô nữa. Rất lâu rồi chua g tôi không gặp nhau.



Nên thôi khi kể thì tôi vẫn gọi là cô vậy.



“Mẹ, có cần con giúp gì không?”



“Cứ ngồi đó đi. Một lát nữa là xong rồi.”



Tôi ngoan ngoãn ngồi đó.



“Về rồi đây.” Tiếng nói đàn ông từ ngoài cửa truyền đến. Tiếng cửa mở.



Tôi nhìn sang, tròn mắt ngạc nhiên.



Hạ Tịnh? Ông chú hôm trước.



Hạ Tịnh đặt túi đồ trên tay xuống, quay sang nhùn tôi cười. Giống như đã biết từ trước.



Lúc ăn cơm, tôi bẽn lẽn ăn từng miếng cơm. Cô Liêu cứ luôn gắp thức ăn, đến đầy cả bát.



“Đừng gắp nữa. Con bé ăn không hết đầu.” Hạ Tịnh giữ lấy tay cô Liêu, cô mới thôi gắp.



Dưới ánh mắt hoài nghi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ang-may-ngang-qua-bau-troi/2693316/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Áng Mây Ngang Qua Bầu Trời
Chương 17: Uất kim hương
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.