Mặc dù là đã rời khỏi Trương gia, nhưng thật chất Vưu Linh chỉ là muốn ông chồng nhà mình sáng mắt ra một chút, để có thể nhìn người rõ hơn. Sống cũng hơn nửa đời người rồi mà còn bị mấy đứa con nít dụ, thật sự không muốn nhận vợ chồng luôn á!
Trương Chân Hàn nhìn mẹ mình đang ngồi trên xe, thậm chí còn được kèm theo một cô em gái cũng ngoan ngoãn ngồi ở ghế sau, anh có chút đau đầu, nói:
- Sao hai người lại ở đây?
Trương Mộc Oánh nghe anh trai hỏi liền nhanh chóng trả lời:
- Mẹ ở đâu, em ở đó!
Còn Vưu Linh thì mỉm cười rất chi là hiền dịu, nói:
- Con trai của mẹ ở đâu, thì mẹ theo đó. Hơn nữa mẹ cũng muốn gặp thử con bé Tiểu Tinh nữa, mấy lần trước chỉ là xem qua hình ảnh thôi, mẹ muốn nựng cái gương mặt đáng yêu đó một cái.
Trương Chân Hàn cũng chỉ biết thở dài, bây giờ có thể hiểu tại sao anh lại dở dở ương ương chưa? Tất cả đều là do di truyền! (1
Mà thủ phạm không ai khác chính là phu nhân của Trương gia - phu nhân Vưu Linh đây chứ đâu!
Dù không muốn lăm, nhưng Trương Chân Hàn vẫn phải đưa theo mẹ và em gái đi đến tìm Lý Huệ Du. Hiển nhiên đập vào mắt họ đầu tiên là cái biển rất lớn và cực kỳ đẹp, với dòng tin nhắn yêu thương nhắn nhủ "KHÔNG TIẾP CHÓ VÀ NHÀ HỌ TRƯƠNG!", không cần gặp mặt, Vưu Linh chỉ cần nhìn cái biển hiệu này thôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ang-may-cua-bau-troi/3579408/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.