Chương trước
Chương sau
Mặc dù là đã rời khỏi Trương gia, nhưng thật chất Vưu Linh chỉ là muốn ông chồng nhà mình sáng mắt ra một chút, để có thể nhìn người rõ hơn. Sống cũng hơn nửa đời người rồi mà còn bị mấy đứa con nít dụ, thật sự không muốn nhận vợ chồng luôn á!

Trương Chân Hàn nhìn mẹ mình đang ngồi trên xe, thậm chí còn được kèm theo một cô em gái cũng ngoan ngoãn ngồi ở ghế sau, anh có chút đau đầu, nói:

- Sao hai người lại ở đây?

Trương Mộc Oánh nghe anh trai hỏi liền nhanh chóng trả lời:

- Mẹ ở đâu, em ở đó!

Còn Vưu Linh thì mỉm cười rất chi là hiền dịu, nói:

- Con trai của mẹ ở đâu, thì mẹ theo đó. Hơn nữa mẹ cũng muốn gặp thử con bé Tiểu Tinh nữa, mấy lần trước chỉ là xem qua hình ảnh thôi, mẹ muốn nựng cái gương mặt đáng yêu đó một cái.

Trương Chân Hàn cũng chỉ biết thở dài, bây giờ có thể hiểu tại sao anh lại dở dở ương ương chưa? Tất cả đều là do di truyền! (1

Mà thủ phạm không ai khác chính là phu nhân của Trương gia - phu nhân Vưu Linh đây chứ đâu!

Dù không muốn lăm, nhưng Trương Chân Hàn vẫn phải đưa theo mẹ và em gái đi đến tìm Lý Huệ Du. Hiển nhiên đập vào mắt họ đầu tiên là cái biển rất lớn và cực kỳ đẹp, với dòng tin nhắn yêu thương nhắn nhủ "KHÔNG TIẾP CHÓ VÀ NHÀ HỌ TRƯƠNG!", không cần gặp mặt, Vưu Linh chỉ cần nhìn cái biển hiệu này thôi cũng đủ biết Lý gia đang căm hận đến mức nào.



Bảo sao Trương Chân Hàn thà tới đây ở rể chứ không chịu đề Trương Chính Thành đến xin lỗi... Vì căn bản, có xin lỗi cũng chẳng được tha thứ, mà có khi mọi chuyện còn tệ hơn bây giờ nữa kìa, nên tốt nhất vẫn là để Trương Chân Hàn qua đây năn nỉ cha mẹ vợ vẫn hơn.

Lúc bước ra mở cửa là Phó Trù, anh ấy thấy dáng vẻ của Trương Chân Hàn có hơi tàn tạ cũng chỉ bật cười, lại nói:

Không ngờ cậu đến thật đó Trương Chân Hàn.Tiểu Du đâu?Em ấy cùng cha vợ và Tiểu Tinh đi mua một vài thứ rồi. Sắp tới là giỗ của mẹ ruột Tiểu Tinh mà.Vì Lý Thanh Sâm không có ở đây cho nên Châu Mỹ Tố cũng đồng ý mở cửa cho "nhà họ Trương" vào, vì bà ấy cũng không phải dạng người không hiểu chuyện. Người mà Lý gia không thích là Trương Chính Thành, còn về

Trương Mộc Oánh và Vưu Linh thì họ không có ý kiến gì, vì nghe Chu Hiên nói hai người họ cũng có nói giúp cho

Tiểu Du nhà bà.

Vưu Linh vừa thấy Châu Mỹ Tố liền giống như là bạn bè thân thiết mấy chục năm, còn ngồi ngay bên cạnh của bà ấy, nói:

Chị thông gia tương lai, nghe nói trước kia chị là giảng viên hóa sinh à?À ừ...Bây giờ có người nói chị là chị gái của Tiểu Du thì tôi cũng tin đó, bảo sao mà Tiểu Du chẳng những xinh đẹp mà còn rất giỏi nữa.Châu Mỹ Tố cũng chỉ gật đầu, chuyện Lý Huệ Du xinh đẹp, tài giỏi thì ai cũng biết, chỉ có Trương Chính Thành là không biết thôi.

Ờ... Chuyện là Tiểu Du có nói là anh thông gia chỉ muốn Chân Hàn đến ở rể, còn nếu không thì thôi... Đúng không chị?Đúng vậy, gia đình chúng tôi không phải hào môn thế gia, cũng không phải trâm anh thế phiệt gì, nhưng con gái tôi là vàng là ngọc, tôi nhất định không để Tiểu Du về nhà đó làm dâu đâu! 1Khi này không chỉ Trương Mộc Oánh có hơi ngạc nhiên về mẹ của Lý Huệ Du, mà ngay cả Lý Lạc Nhiên cũng giật mình... Hình như mẹ của mình hơi thắng thắn quá rồi nhỉ?

Cơ mà sau đó, khi họ nhìn sang Vưu Linh thì lại thấy bà ấy cười rất tươi, nói:

Đúng đó! Chị nói đúng ý tôi lắm luôn!Hả?Ngay từ đầu tôi đã không có ý định để Tiểu Du làm dâu trong nhà rồi. Con bé là cành vàng lá ngọc, xinh đẹp, giỏi giang, lại còn có tấm lòng lương thiện, nhất định phải sống trong một ngôi nhà tốt đúng không?Châu Mỹ Tố tuy không hiểu người phụ nữ này đang muốn làm gì, bà ấy cũng không hiểu tại sao Vưu Linh lại đồng tình với ý của mình... Cơ mà bà ấy nói đúng, con gái của bà đâu phải muốn đưa về là đưa chứ?



Cho nên tôi định như thế này. Tôi thấy ở gần nhà chúng ta có một ngôi nhà rất được, hay tôi sẽ mua lại ngôi nhà đó, rồi chúng ta đập một bức tường, làm lối đi thông qua giữa hai nhà, chị thông gia thấy được không?Nhà bên cạnh? Họ đâu có bán.Cái đó chị khỏi lo, chỉ cần chị đồng ý, ngay ngày mai thôi, tôi sẽ mua lại ngay!Trương Mộc Oánh: "..." Mẹ lại chơi trội rồi.

Lý Lạc Nhiên, Phó Trù: "..." Bác gái đúng là đỉnh.

Đột nhiên khi này cả ba người mới nhìn sang Trương Chân Hàn, cuối cùng họ cũng hiểu cái nết không giống ai của anh là được di truyền từ đâu rồi.

Còn từ đầu nữa?

Từ đây chứ đâu!

- Mẹ, con thấy ý kiến của mẹ rất hay đó, để con qua bên kia hỏi thử.

Nói xong thì Trương Chân Hàn liền nhanh chân chạy đi, bỏ lại cả nhà ngơ ngác, còn Vưu Linh thì chỉ cười nói:

- Chị đừng hoang mang, hễ chuyện gì mà liên quan tới hôn sự của nó và Tiểu Du thì nó nhanh lắm.

Châu Mỹ Tố: "..." Tự nhiên cảm thấy sau này cuộc sống của đôi vợ chồng già này sẽ bất ổn lắm nè...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.