Kể từ lúc Trương Chính Thành biết bản thân đã gây ra tội lớn thì ông ấy cũng không xen vào chuyện của Trương
Chân Hàn và Lý Huệ Du nữa, nhưng có vẻ như ông ấy giác ngộ hơi muộn, nên Lý Huệ Du đã sớm không làm việc ở đây nữa rồi.
Ngồi ở nhà, bên cạnh là Vưu Linh và Trương Mộc Oánh, ông ấy liền nói:
Chân Hàn đầu rồi? Sao tôi không thấy nó vậy?Đương nhiên là đi tự kỷ rồi. Chứ nhờ ơn phước của cha nó, nên giờ nó từ vị trí chồng sắp cưới, rớt xuống vị trí bạn trai. Chẳng những vậy mà còn bị nhà vợ cạch mặt. Trời ơi, đúng là thảm chết đi được.Bà đừng có chọc ngoáy nữa.Ô, tôi không có rảnh chọc ngoáy nha, nhưng mà... Tôi ngoáy đúng chỗ mà? Rõ ràng có thể làm thông gia, bây giờ lại thành thù địch.Trương Mộc Oánh cũng gật đầu, rõ ràng nhà họ Trương có thể có một cô con dâu vừa tài giỏi vừa xinh đẹp, gia cảnh lại rất tốt, nhưng chỉ vì mấy câu lời ra tiếng vào từ người lạ mà tan tành mây khói.
Nghĩ tới nghĩ lui, Trương Mộc Oánh vẫn thích Lý Huệ Du hơn.
- Cha, cha không biết đó thôi, ở bên công ty Đông Quốc kia có một cố vấn luật rất giỏi đó, anh ta là người phương
Đông duy nhất được chính phủ Đông Quốc hỗ trợ đấy. Mà ngặt một nỗi, thầy của anh ta lại là cha của chị Huệ Du mới đau. Thử nghĩ mà xem, một quái vật Đông Quốc, thêm một bậc thầy ở Thành Đô mà hợp tác... Trời ơi, Trương thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ang-may-cua-bau-troi/3579407/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.