Chương trước
Chương sau
Kể từ lúc Trương Chính Thành biết bản thân đã gây ra tội lớn thì ông ấy cũng không xen vào chuyện của Trương

Chân Hàn và Lý Huệ Du nữa, nhưng có vẻ như ông ấy giác ngộ hơi muộn, nên Lý Huệ Du đã sớm không làm việc ở đây nữa rồi.

Ngồi ở nhà, bên cạnh là Vưu Linh và Trương Mộc Oánh, ông ấy liền nói:

Chân Hàn đầu rồi? Sao tôi không thấy nó vậy?Đương nhiên là đi tự kỷ rồi. Chứ nhờ ơn phước của cha nó, nên giờ nó từ vị trí chồng sắp cưới, rớt xuống vị trí bạn trai. Chẳng những vậy mà còn bị nhà vợ cạch mặt. Trời ơi, đúng là thảm chết đi được.Bà đừng có chọc ngoáy nữa.Ô, tôi không có rảnh chọc ngoáy nha, nhưng mà... Tôi ngoáy đúng chỗ mà? Rõ ràng có thể làm thông gia, bây giờ lại thành thù địch.Trương Mộc Oánh cũng gật đầu, rõ ràng nhà họ Trương có thể có một cô con dâu vừa tài giỏi vừa xinh đẹp, gia cảnh lại rất tốt, nhưng chỉ vì mấy câu lời ra tiếng vào từ người lạ mà tan tành mây khói.

Nghĩ tới nghĩ lui, Trương Mộc Oánh vẫn thích Lý Huệ Du hơn.

- Cha, cha không biết đó thôi, ở bên công ty Đông Quốc kia có một cố vấn luật rất giỏi đó, anh ta là người phương

Đông duy nhất được chính phủ Đông Quốc hỗ trợ đấy. Mà ngặt một nỗi, thầy của anh ta lại là cha của chị Huệ Du mới đau. Thử nghĩ mà xem, một quái vật Đông Quốc, thêm một bậc thầy ở Thành Đô mà hợp tác... Trời ơi, Trương thị nhà ta nắm chắc mười phần thua luôn đó!

Trương Chính Thành càng nghe mà càng đau đầu, ông ấy cũng đâu nghĩ được mọi chuyện sẽ đi vào cái chiều hướng khó xử như thế này đâu! Rõ ràng ông ấy chỉ nghĩ Lý Huệ Du là con gái của một gia đình bình thường thôi mà... Nhưng ông ấy lại quên mất, nếu nhà họ Lý tầm thường thì sao Lý Lạc Nhiên có thể yên ổn làm phu nhân

Phó thị chứ!

Đúng là tính sai rồi.

Nhưng khi Trương Chính Thành nhìn sang Vưu Linh, thấy vợ mình hình như không gấp lắm, ông ấy còn nghĩ bà ấy đã có cách giải quyết, liền nói:



Linh Linh, bà có cách gì giải quyết vấn đề này không?Ề, không có chơi gắp lửa bỏ tay người vậy nha! Chuyện ông tự gây ra thì tự đi mà giải quyết.Bà không sợ con trai bà không cưới được Lý Huệ Du sẽ ở vậy cả đời à?Hô, nó có hận thì cũng hận ông, chứ liên quan gì đến tôi. Tự làm tự chịu, đừng có lôi tôi xuống nước! Lúc trước tôi đã nhắc nhở ông là không nên nghe lời của Bạch Linh Lung rồi, nhưng ông có nghe đâu? Bây giờ đại sự thì tanh bành, gia can thì lục đục, nội bộ cũng tan đàn xẻ nghé... Xong rồi sao? Xong rồi ông lại bảo tôi đi dọn à? Tôi đẹp chứ tôi đâu có điên.

Trương Mộc Oánh nghe mẹ mình nói mà cũng ngạc nhiên theo luôn, ôi trời... Tính ra mẹ của mình đúng là dứt khoát thật đó, dù là chuyện của chồng con nhưng cũng không muốn can thiệp vào... Cơ mà bà ấy nói đúng mà, ai làm nấy chịu, tự đi mà xin lỗi đi chứ.

Trong khi cả nhà đang nói chuyện thì Trương Chân Hàn cũng đi từ trên phòng xuống, Vưu Linh thấy con trai chán nản như vậy cũng rất muốn gọi anh lại nói chuyện, nhưng có lẽ hiện tại vẫn chưa phải lúc.

Đúng là Vưu Linh có cách để khiến cho Lý gia bớt giận, nhưng bà ấy muốn đợi khi nào ông chồng cứng đầu cứng cổ chịu nhận thua thì bà ấy mới nói cơ.

Thôi thì đành phải để con trai chịu ấm ức một chút vậy, ráng đợi nha con trai yêu của mẹ, mẹ nhất định sẽ không để con bị vợ bỏ đâu, con dâu mẹ chọn rồi, nhất định sẽ phải cưới về nhà.

Vốn dĩ đó là suy nghĩ của Vưu Linh, nhưng lúc này Trương Chân Hàn bước xuống nhà, anh còn ngồi đối diện với cha mình, nói:

- Cha, con đã nghĩ kĩ về mối quan hệ của con và Tiểu Du rồi.

Vưu Linh ngạc nhiên, Trương Mộc Oánh cũng hơi bất ngờ, họ sợ rằng anh sẽ...

Chần Hàn à?Anh hai...Nhưng Trương Chính Thành lại nói:

Ý con là sao? Con từ bỏ Lý Huệ Du rồi?Vừa rồi Tiều Du có gọi cho con.Sau đó?Cha cô ấy nói... Cho dù cha có sang đó xin lỗi, hay thậm chí là lạy lục van xin thì Lý gia cũng sẽ không chấp nhận.Vưu Linh, Trương Mộc Oánh: "..." Vụ này căng à!

Sau đó thì sao?Cho nên con đã quyết định...Khi này Vưu Linh còn định nói là mọi chuyện không tệ như anh nghĩ đâu, nhưng mà ngay sau đó Trương Chân Hàn lại nói:



- Con sẽ đến Lý gia ở rể!

Trương Chính Thành: "..."

Vưu Linh: "..."

Trương Mộc Oánh: "..."

Cả ba người đều cạn lời, sau đó Trương Chính Thành lại nói:

Không được, con là trưởng tôn nhà họ Trương, sao có thể ở rể chứ!Ở đây là con "thông báo" cho cha mẹ biết, chứ con không có hỏi ý kiến của cha mẹ! Nội trong ngày mai, con sẽ chuyển đồ đến Lý gia. Hai người không cần khuyên con làm gì, con đã quyết định xong rồi. Vậy nha, giờ con đi đón vợ và con gái đi ăn tồi đầy, tạm biệt cha mẹ!Trương gia: "..." Hông tin nó dại gái vậy luôn á?

Còn Vưu Linh thì bật cười, sau đó còn nhìn Trương Chính Thành nói:

Tốt rồi đó, giờ thì ông có thể đón Bạch Linh Lung về làm con gái rồi.Bà nói gì vậy chứ?Không đúng à? Ông thà tin Bạch Linh Lung, chứ có quan tâm đến tâm tư tình cảm của con trai đâu. Vậy bây giờChân Hàn đi làm rề nhà người ta, thì ông đón "con gái vàng" của ông về cung phụng đi!

Linh Linh!Tôi phải đi hỏi Chân Hàn là có ở riêng được không, tôi cũng muốn chơi với Tiểu Tinh.Nói xong Vưu Linh liền đứng dậy rời đi, Trương Mộc Oánh nghe đến đây cũng không biết nên theo phe ai, nhưng nhà này mẹ là lớn nhất, cô ấy liền đứng dậy, nói:

- Mẹ! Con đi với!

Trương Chính Thành: "..." Ủa? Tự nhiên mất vợ mất con là sao vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.