Ân Kỳ năm nay hai mươi ba tuổi, mẹ đẻ là Túc Vương phi, hắn là đích trưởng tử, mấy năm trước được phong làm Thế tử.
Mẹ đẻ Lục thị của hắn am hiểu sâu sắc trạch đấu, từ lúc vừa vào phủ liền chặt chẽ nhìn chằm chằm nữ nhân bên người Túc Vương gia. Mấy năm sau khi Ân Kỳ được sinh ra, cơ thiếp của Túc Vương gia đều không có.
Cho đến năm Ân Kỳ mười tuổi, có một nữ tử thường dân chưa được vào phủ lại hạ sinh cho Túc Vương gia một người con trai, bản nhân lại khó sinh mà chết.
Lục thị sau khi biết được giận tím mặt, nhưng Ân Kỳ lại an ủi mẫu thân.
“Không bằng đem hài tử kia mang vào phủ, đặt ở bên người mẫu thân nuôi lớn. Mẫu thân được hiền danh, hài nhi tương lai cũng có người giúp đỡ.”
Lục thị cảm thấy rất có đạo lý, liền đem hài tử kia mang vào phủ, đặt tên Ân Hoa, còn nhân cơ hội kiếm được thanh danh hiền huệ rộng lượng.
Từ đó về sau, Lục thị có thể là do thả lỏng tâm tình, bên trong phủ lại lục tục thêm hai nha đầu.
Bốn hài tử, cuối cùng nhìn qua không quạnh quẽ cho lắm.
Ân Hoa đi theo bên người đại ca mà lớn lên, danh xứng với thực "trùng theo đuôi", hơn nữa bị Lục thị tẩy não, hắn đối với đại ca là nói gì nghe nấy.
Hiện giờ Ân Hoa đã mười ba tuổi, Ân Kỳ cảm thấy có thể cho hắn học chút chính sự, liền lệnh Ân Hoa đến chợ muối Tế Châu, tự mình tham gia vào công việc quan muối, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-vung-duoi-mieng-soi/248501/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.