Edit: Lafite
Cơm chùa? Lục Tịnh An nghi ngờ đánh giá Phỉ Minh Sâm.
Cậu ta thì ngược lại, biểu tình vẫn bình thường, làm cho Lục Tịnh An không nhìn ra điều gì. Chỉ có đầu ngón tay cầm bút của cậu ta hơi dùng sức nên có chút trắng bệch, tiết lộ cậu ta đang có phần căng thẳng.
Lục Tịnh An mím môi, cúi đầu nghịch miếng giấy gói kẹo trong tay.
Cô vẫn chưa quên Lục Tuyết Cầm có ấn tượng tốt vô cùng với người này, chắc chắn mẹ cô rất hoan nghênh cậu ta qua ăn.
Nhưng mà…
“Không tiện sao?” Thấy cô không đáp lại, Phỉ Minh Sâm hỏi.
Lục Tịnh An lại liếc cậu một cái, thực ra thỉnh thoảng ghé ăn bữa cơm cũng không có gì, dù sao đều là hàng xóm. Nhưng với mối quan hệ hiện tại của bọn họ, mời cậu ta về nhà ăn cơm, cô luôn cảm thấy có chút là lạ…
“Ting ting ting --”
Ngay lúc cô đang phân vân, điện thoại cô bỗng vang lên. Cô vừa cầm lên thì thấy, là bà Lục Tuyết Cầm, mẹ cô.
Lục Tịnh An xoay người, đưa lưng về phía Phỉ Minh Sâm nghe điện thoại.
“An An, con về nhà chưa?” Giọng nói của Lục Tuyết Cầm truyền tới.
Nghe mẹ hỏi vậy, Lục Tịnh An có hơi chột dạ, chuyện cô đưa bài ghi chép cho Phỉ Minh Sâm vẫn luôn không nói với mẹ, chứ đừng nói đến việc hôm nay đưa cậu ta về nhà.
“Dạ, sắp.” Cô trả lời qua loa, chưa nói với bà thật ra cô đang ở cách vách.
“An An,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-va-chi-dai/895372/chuong-21.html