Dịch: Mạc Nguyệt 
Giang Thừa Nguyệt ngồi bên đài phun nước trước quảng trường Âm Nhạc, đếm chim bồ câu dưới đất cho đỡ chán. 
Tai nghe đang phát tin nhắn ngoại: “Giang Thừa Nguyệt hả? Cô gọi cho cháu không được nên để lại lời nhắn. Cháu ở nhà có thoải mái không? Tầm nửa cuối năm nay Lộ Hứa nhà cô về nước, khi nào có dịp cô sẽ giới thiệu nó với cháu.” 
Một tuần trước, Giang Thừa Nguyệt nhận được giấy báo trúng tuyển Khoa Công nghệ thông tin của Đại học D, đồng thời trải qua chuyện ban nhạc giải tán. 
Các ban nhạc trường học thường là thế, đến khi tốt nghiệp là mỗi người một ngả. 
Còn một tháng nữa mới nhập học, cậu khoác ba lô đựng trống lẫy bay đến Thành Đô sớm thế này là vì nhận được lời mời của một ban nhạc tên là Trì Phong. Đối phương bảo rằng đang thiếu một tay trống tài hoa hơn người, tâng cậu lên tận trời. 
Có mấy con bồ câu béo múp vừa sà xuống bên cạnh tay cậu, mổ lấy mổ để vòng tay của cậu để vòi ăn. Tụi nó cứ mổ như thế, ủn cậu từ đầu này bậc thang sang đầu kia. 
“Tụi nó thích cậu đấy.” Người bán hàng rong bảo, “Cậu đẹp trai mua ngô tách hạt không? 20 tệ thôi.” 
Bữa trưa hôm nay của Giang Thừa Nguyệt là hai cái bánh bao, hết có 5 tệ. 
Cậu lắc đầu, cảm thấy đám bồ câu ăn một bữa những 20 tệ trông thật là đáng ghét. 
“Tụi nó thích tôi thì nên tiêu tiền cho tôi mới đúng.” Cậu đáp rất chân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tuong-khong-chuan/2558836/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.