Để ánh sáng sáng hơn một chút, Thích Thời An đem máy tính đã mở ra ngồi trên sân thượng, đi hai bước nữa là có thể ngã vào hồ bơi. Anh chờ đối phương đồng ý, mà đối phương vừa chấp nhận, màn hình liền đen hết vài giây.
Mấy giây dài dằng dặc trôi qua, Thẩm Đa Ý rốt cuộc cũng xuất hiện trên màn hình, màn hình vuông vức, không chỉ có thể chiếu đến cổ và vai Thẩm Đa Ý, còn có thể thấy được sô-pha và gối dựa ở phía sau cậu.
Thẩm Đa Ý ngồi trên sàn nhà, trước tiên lên tiếng chào hỏi: “Trước đó anh đang ngủ sao?”
Thích Thời An vốn chỉ mặc quần bơi đi lướt sóng, sau khi trở về cũng không muốn thay quần áo, liền mặc áo tắm vào, trả lời: “Không, anh có thói quen ở khách sạn mặc như thế này, em không quấy rầy anh đâu.”
Câu nói này khiến Thẩm Đa Ý an tâm, cậu mở cửa sổ khác đem số liệu mình đã sắp xếp gửi tới, nhân tiện nói luôn suy nghĩ của mình và những chỗ không hiểu. Từ lúc gọi điện đến giờ, giá thị trường từ đầu đến cuối vẫn chưa ổn định lại, hơn nữa tình thế còn rất xấu.
Thích Thời An đại khái đã hiểu rõ tình huống, trước tiên làm rõ nói: “Methanol lúc này đã đến giới hạn rồi, tình hình giá thị trường vẫn là đầu tư ngắn hạn là chính, em phải chuẩn bị tâm lý”
Thẩm Đa Ý lật qua lật lại cuốn sổ, tìm ra mô hình số liệu mà mình lập ra: “Đầu tư cổ phiếu có thể nào lại tăng lên lại nữa không, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tri-nga-y/2178391/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.