Mộc Y Y trố mắt quay sang nhìn người đàn ông dửng dưng ở bên cạnh rồi lại quay sang Hoắc Phong và Bạch Việt.
“Không phải như anh ấy nói đâu, hai người đừng nghĩ linh tinh.” Mộc Y Y lên tiếng phủ nhận.
Hoắc Phong khoanh tay trước ng.ực rồi vắt chéo chân nhìn cô nói:
“Em biết bọn tôi nghĩ gì? Mà hai người phải hay không ông đây nhìn qua cũng biết.”
Lần này Mộc Y Y không lên tiếng, cô đưa mắt liếc Hoắc Phong một cái rồi lại nhìn sang Bạch Việt vẫn trầm ngâm ngồi đó.
Sự yên lặng bỗng chốc bao chùm lấy cả căn phòng.
Tất cả đều im lặng, cô cũng không dám hó hé câu gì mà chỉ dám liếc nhìn từng người bọn họ.
Đột nhiên, An Vũ Nghiêm đứng dậy ra hiệu cho Hoắc Phong và Bạch Việt rồi cả ba cùng đi ra ngoài.
Bọn họ có gì giấu cô sao?
Dáng vẻ ai nấy đều rất thần bí.
Cô cũng không suy nghĩ nhiều, đơn thuần nghĩ họ bàn công việc, không tiện nói khi có cô ở đó.
…
Ở tại sân vườn sau của biệt thự.
“Hai cậu đến đây là có chuyện gì phải không?”
Giọng nói lành lạnh của An Vũ Nghiêm vang lên trong không gian yên tĩnh.
Vừa nãy ở phòng khách Hoắc Minh nói bọn họ đến thăm mình nhưng trực giác mách bảo hắn hai người họ đến đây không dừng lại ở mức tới thăm.
Bạch Việt cười khẩy, “quả thật không có gì qua được mắt cậu.”
An Vũ Nghiêm nhướng mày: “Có chuyện gì à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tong-ngay-ngay-bam-theo-vo-cu/2832270/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.