“Thế ba nghĩ thế nào là về vị trí con dâu của ba?”
Câu nói đại nghịch bất đạo này vừa thốt ra khiến Tô Chính giương cung bạt kiếm về hướng đứa con trai lớn không nên nết của mình. Ông khẽ nhíu mày quan sát một chút rồi hừ lạnh.
“Con nghĩ thằng anh trai mình có khả năng làm được chuyện đó sao? Ngoài cái bản mặt đẹp hơn người tí với được cái bằng bác sĩ cao hơn người ta tí, thì nó chẳng có thứ gì ra hồn cả.”
“Chậc chậc, đúng vậy nha.”
Tô Minh nghe lời phỉ nhổ trực tiếp của cha mình, nếu như lúc trước thì anh có chút đen mặt phản ứng này nọ nhưng bây giờ đã chai lì hẳn rồi. Dù sao con nhóc em gái mình khi nào muốn tránh thoát an toàn thì sao nó chẳng nghĩ đến tình anh em mà bán đứng anh trai mình chứ?
“Đừng nghĩ lôi anh con ra là cái khiên chống mà ta có thể bỏ qua dạo này hay la cà ngoài đường của con. Từ nay về sau ta sẽ phải ra lệnh giới nghiêm cho con nếu như con còn tái phạm nữa. Nghe rõ chưa hả?”
Tưởng chừng có thể thoát thân an toàn, ai mà ngờ được lão cha mình lại phòng bị đến thế khiến cho Tô Nguyệt ỉu xìu đáp lời.
“Vâng, con biết rồi. Con đi lên lầu đây ạ.”
Tiếng kéo lê chân lẹp bẹp dần xa khỏi đây, Tô Minh có chút đau đầu khi phải đối diện trước ánh mắt ghét bỏ thêm phỉ nhổ của ba mình. Anh bất lực thả tờ báo xuống.
“Ba, ba có gì thì nói luôn đi ạ. Ba đừng nhìn con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-trong-em/777019/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.