Ba ngày sau, buổi sáng.
Những tia sáng đầu tiên của ngày mới đang chạm vào cửa sổ thuỷ tinh, những tia tinh nghịch cố gắng chui xuyên qua khe hở của tấm rèm che cửa. Bầu trời trong xanh cùng hửng nắng, những đám mây trôi nhẹ nhàng theo làn gió sáng. Từng chậu hoa sơn trà đang phơi sắc thắm dưới ánh sáng bình minh, trên những cánh hoa mềm mại còn vương đọng những tơ sương sớm rung rinh theo làn gió.
Trong căn phòng tĩnh mịch bị tiếng chuông báo thức rung lên khi 6h15, An Tĩnh theo thường lệ thức dậy chuẩn bị đi dạy. Sau chuyện ngày hôm đó cùng với những ngày trợ giảng nhận được sự ủng hộ của sinh viên, An Tĩnh đã trở thành giảng viên chính thức cho trường đại học. Việc này đồng nghĩa là An Tĩnh tham gia hàng ngũ trong chức trách nghề giáo viên này, và chức nghiệp càng cao thêm.
Tuy đã trở thành giảng viên chính thức nhưng An Tĩnh vẫn như cũ đi theo Trần giáo sư nghiên cứu về thế giới sinh vật học, qua những ngày đi theo ông ấy cô thu được những kinh nghiệm rất bổ ích cho bản thân. Đặc biệt là những kinh nghiệm đó đã giúp cô có thành quả đầu tiên trong việc nghiên cứu tế bào tái tạo tế bào thần kinh sau khi bị hư tổn do các nguyên nhân khách quan nhờ việc tạo phenylalynine* từ việc nuôi cấy mô protein để hướng đến một hướng mới trong y tế. Và nếu nó thành công thì coi như di nguyện của ông nội cô được như ý muốn.
Phenylalynine: là một axit amin, được coi là khối xây dựng của protein
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-trong-em/777005/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.