An Tĩnh không tình không nguyện leo lên xe để tới trường học, đưa bộ mặt đần thối nhìn ba mình. An Nhạc ngồi đằng trước không khỏi buồn cười nhìn cô nhóc nhà mình.
Đột nhiên một tin nhắn đến của Tô Nguyệt, An Tĩnh đọc xong không khỏi lắc đầu.
Tô Nguyệt: Tình yêu, cậu cho tớ mượn vở nhá! Sẵn mang tới lớp cho tớ luôn. Mãi iu. Kèm theo sau đó là một đống meme trái tim.
An Nhạc nhìn kính chiếu hậu đằng sau, không quên hỏi An Tĩnh.
"Con mấy giờ tan trường vậy? Có cần ba tới chở không?"
An Tĩnh đưa hai tay bắt chéo ra ám hiệu là không, nghỉ sao vậy được đưa đi học là khá chú ý rồi còn mà rước về thì chắc cô không sống yên thân.
Chiếc xe nhanh chóng đến gần trường học, sau một hồi năn nỉ ỉ ôi thì An Nhạc cũng chịu thua con nhóc mình, đồng ý thả nó tạm bên đường.
An Tĩnh nhanh chóng xuống xe, nhìn ngó xung quanh có ai không. Sau khi xác định không có ai thấy thì An Tĩnh mới thở phào nhẹ nhõm bước vào trường.
Sau khi đem cặp sách vào lớp, An Tĩnh ôm một đống vở mình hướng về hành lang quen thuộc, chẳng mấy chốc đã đến lớp A7.
Thấy An Tĩnh bước vào, mọi người không khỏi ngạc nhiên và tò mò sao cô lại tới đây, đã vậy còn ôm đống vở kia nữa. Cô cười nhẹ nhàng chào hỏi mọi người rồi hỏi chỗ của Tô Nguyệt ở đâu liền được mọi người nhiệt tình chỉ chỗ.
An Tĩnh vừa quay người thì Tô Nguyệt không biết đi đâu về, liền kéo cô xuống căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-trong-em/776968/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.