Tôi thích cậu.
Sao cậu lại làm thế với tôi?
…
Tô Nguyệt sau khi đuổi kịp được Mục Chấp ra khỏi phòng bệnh của An Tĩnh, cô không khỏi lo lắng.
"An bảo bối à, cậu đừng buồn nữa. Đời còn dài, trai còn nhiều, cứ tận hưởng sống đi."
An Tĩnh trong lòng vẫn vướng bận chuyện hồi nãy mà Mục Chấp đã nói với cô.
Phải biết rằng người tôi thích là em.
An Tĩnh thật muốn tin vào nó nhưng cô sợ mình sẽ nhận lại những vết thương, cô quá tự ti vì mình không còn đủ nhiệt huyết tuổi trẻ đầy mơ mộng.
Bởi vì cô được trọng sinh, được sống lại thêm một lần nữa.
Sống lại một đời, cô có quá nhiều vướng bận để mà tháo gỡ, coi như bù đắp những thiếu sót ở kiếp trước.
Con gái đầu đời mới biết yêu thường sống bằng tình cảm chứ không phải là do lý trí. Do thế tình yêu là thứ rượu ngon luôn tỏa mùi thơm ngào ngạt theo gió, lan tỏa khắp nơi và thu hút những trái tim thiếu nữ bồng bột ngây thơ, nhưng khi tỉnh lại rồi thì trái tim tim thiếu nữ lại vỡ tan do hiện tại nghiệt ngã.
Nhưng cô đã qua cái tuổi mơ mộng ấy rồi. Cô không cần một cái tạm bợ chắp vá qua ngày mà cần một người đàn ông đáng để cô dựa lấy.
Cảm nắng cảm gió gì đó rồi cũng phải qua thôi, hiện thực mới là động lực đi tiếp tương lai sau này.
Mục Chấp, cậu có đáng để tôi tin tưởng cậu không?
…
Sau ba ngày nằm lăn lộn suốt ba ngày trong bệnh viện, bạn học nhỏ An Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-trong-em/776967/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.