Ngày hôm sau.
An Tĩnh sau một ngày một đêm cũng đã nghĩ thông suốt, quyết định cho bản thân mình thử một cơ hội.
Trên đường đi học hằng ngày, đúng là có không khí của một mùa lễ tình nhân Valentine dù có tiết trời có lạnh đến đâu thì vẫn ấm áp.
Trên tay xách một cái túi màu xanh cả rô nhỏ, vừa mừng vừa lo thấp thêm không biết là Mục Chấp có thích không.
Bước chân vào trường học, An Tĩnh khá là xấu hổ nhìn thấy các cặp đôi đang bày tỏ với nhau, thậm chí là còn môi kề môi, trán kề trán với nhau.
Nhanh chân hướng vào hành lang, An Tĩnh mặt mỏng đỏ sượng như quả táo chín nhũn khiến ai nấy đều muốn nhấm nháp vào.
Bước chân vội vào lớp, thấy cả lớp học yên tĩnh khiến cho An Tĩnh không khỏi thở phào nhẹ nhóm.
Nhân lúc mọi người chưa đến, An Tĩnh ngượng ngùng đặt một chiếc túi vào hộc bàn của Mục Chấp, tỏ ra vẻ có việc gì liền đi ra ngoài.
Cô không ngờ rằng khi đó có người đang ở đó,đôi mắt đầy u trọng nhìn cô.
Khi An Tĩnh trở lại lớp học thì thấy mọi người đã đến, cô cố gắng giữ tâm trạng bình tĩnh. Và cố tìm cớ vứt rác để xem món quà của mình, An Tĩnh không khỏi cười nhẹ khi thấy nó vẫn an ổn nằm đó.
Tiết học đã bắt đầu nhưng đầu An Tĩnh như ở trên mây, rất mất tự nhiên mà nằm gục đầu xuống.
Tô Nguyệt để ý biểu hiện kỳ lạ của An Tĩnh không khỏi mẹ già mỉm cười còn cái mình đã trưởng thành.
Kết thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-trong-em/776954/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.