Chuyện An Tĩnh là chuyện ngày hôm sau, cô không biết rằng mình đã về bằng cách nào. Khi nghe mình nói mình được đưa về bởi Mục Chấp với tình trạng pháo bắn không tỉnh, bom rơi không dậy.
An Tĩnh vò đầu tóc mình một đống, cô không nhớ việc gì xảy ra luôn. Chắc mấy hôm trước thức khuya làm thực nghiệm, nên tối qua mới như vậy.
Hầy, thật là khó chịu quá đi!
…
An Tĩnh bước ra khỏi nhà để đến trường thì gặp cả hai anh em nhà họ Mục cùng nhau ra khỏi nhà.
Sau chuyện hôm quả, Mục Chấp mặt càng dày lên không ít, nếu trước kia chỉ dám đi theo sau thì bây giờ đi hẳn bên cạnh cô.
Mục Niệm sau khi biết chuyện tối qua, anh không khỏi trầm mặc. Dựa vào giác quan thứ 6 của đàn ông, anh chắc chắn rằng em trái của mình cũng đang thích An Tĩnh.
An Tĩnh thấy hai người anh em này đi hai bên không nói gì, bầu không khí rất khó xử, cô khẽ gãi gãi mũi.
"Hôm nay anh đi đâu mà đi chung với bọn em vậy?"
Mục Niệm thoát khỏi suy nghĩ của mình, cười dịu dàng nhìn cô.
"Hôm nay anh cùng em tới trường học. Dù sao anh cũng đã chuyển tới đó rồi. Học cùng trường mong em có thể chiếu cố nhà!"
An Tĩnh vội xua tay, cặp xách từ trên tay cô đã rơi vào tay của Mục Chấp từ khi nào không hay. Cũng có thể nói bị giành cặp xách cũng đã quen rồi.
"Anh quá lời rồi. Em cũng vừa chuyển tới đây thôi."
An Tĩnh và Mục Niệm đang ríu rít nói chuyện với nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-trong-em/776939/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.