Mọi người nhìn nhận vấn đề luôn nằm ở hai yếu tốt, một khách quan và một chủ quan. Có người khách quan đến mức bỏ mặt những yếu tố chủ quan, có người thì ngược lại.
Lâm Diệp cũng không khác họ là mấy, có khi cô quá xem trọng một vấn đề mà quên mất tác hại của nó.
Thẳng thắn trước nay luôn là việc cô xem trọng, không muốn dây dưa quá nhiều, không muốn bản thân có quá nhiều gánh nặng, kể cả việc... chính cô và Lục Hàn Thuyên bây giờ cũng chẳng khác biệt.
Tình cảm đã sớm ăn sâu vào trong người cô, bảo Lâm Diệp từ bỏ Lục Hàn Thuyên là chuyện không thể nào.
Biết rõ chính mình vừa nói ra câu gì, Lâm Diệp đến đỏ mặt cũng không có. Nhưng ngược lại, sắc mặt Lục Hàn Thuyên biến hóa thành nhiều kiểu.
Anh hết lạnh nhạt thì bị bất ngờ, hết bất ngờ lại chuyển thành khó tin, một giây anh chăm chú nhìn cô trong dáng vẻ nghi hoặc khó nói thành lời.
Trước mắt anh là Lâm Diệp, trong hô hấp của anh là mùi rượu nồng nặc pha trong mùi hương thơm ngọt của cô gái, có gì đó quen thuộc cũng có gì đó xa cách.
Lâm Diệp chưa bao giờ say xỉn, dù cho cô có uống bao nhiêu đi nữa mặt cũng chưa từng đỏ. Chỉ là... thời khắc này cô chẳng đàng hoàng tử tế như cách thức cô bày ra trước đây, dáng vẻ ăn chơi hư hỏng pha lẫn cái gì đó quyến rũ thách thức.
Chạm vào cô chẳng khác nào chạm phải giới hạn cuối cùng của bản thân.
Lục Hàn Thuyên nhìn cô gái nhỏ tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-doi-truong-luc-chao-anh/438153/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.