Ân Diệc Phong nắm chặt hai vai của cô, bắt cô nhìn anh, “Anh khôngnghĩ tới mẹ anh lại làm chuyện như vậy, nhưng đó không phải của chủ ýanh.”
Điền Tâm Niệm gạt hai tay của anh ra, “Có phải là chủ ý của anh haykhông đã không còn quan trọng nữa rồi, quan trọng là các người đã xảy ra quan hệ, mọi thứ đều cũng không trở về được nguyên điểm rồi.”
Nghe ngữ điệu lạnh nhạt của cô, Ân Diệc Phong hận không thể xé nátbình tĩnh trên mặt cô, có chút phát điên nói, “Chúng ta quên hết khôngtốt sao? Chuyện đã xảy ra, chúng ta không cách nào thay đổi, thì chúngta quên nó, quên nó không phải tốt sao.”
“A ~ Ân Diệc Phong, anh lúc nào lại trở nên ngây thơ như vậy, chuyệnxảy ra rồi anh cho rằng thật có thể giống phấn viết chữ dễ dàng lau? Tôi không thể quên được, bây giờ tôi chỉ cần vừa nhắm mắt, đều là hình ảnhcác người xảy ra quan hệ!”
Điền Tâm Niệm thống khổ chống đầu, bình tĩnh một chút còn nói thêm,“Ly hôn đi, chúng ta tiếp tục như vậy nữa cũng sẽ không có kết quả tốt.Tôi thực sự khó có thể tưởng tượng, mẹ chồng tôi lại bỏ thuốc chồng tôiđể anh ta và người phụ nữ khác xảy ra quan hệ, bà ta thật chán ghét tôinhư vậy sao? Bà ta thích Tần Oản như vậy, lần này tôi chiều theo ý củabà ta, ly hôn đi!”
Ân Diệc Phong đè xuống khủng hoảng và lửa giận trong lòng không hiểuxông lên, giọng thả mềm một chút, giống như là dụ dỗ con nít cáu kỉnhnói, “Được rồi, Niệm Niệm, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thieu-dung-qua-vo-si/3082886/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.