Lúc Ân Diệc Phong tan sở tới đón Điền Tâm Niệm tâm trạng Giang NgọcNhân đã bình phục rất nhiều nhưng lại khôi phục im lặng và ngẩn ngườinhư trước, không biết có phải là ảo giác không, có thể lúc trước bị bàdọa sợ, Điền Tâm Niệm luôn cảm thấy thỉnh thoảng ánh mắt Giang Ngọc Nhân nhìn về phía của cô chứa đầy oán hận.
Điền Tâm Niệm không có nói chuyện Giang Ngọc Nhân đánh cô cho Ân Diệc Phong biết nhưng mà có nói hôm nay Ân Quyết đã tới, tâm trạng GiangNgọc Nhân hơi không ổn định.
Giang Ngọc Nhân thấy Ân Diệc Phong thì mở miệng nói, “Diệc Phong, mẹ muốn về nhà.”
Ân Diệc Phong lo lắng cho bà, muốn bà ở bệnh viện thêm một ít ngàynữa, nhưng bà không chịu, thái độ vô cùng kiên quyết, Ân Diệc Phong vàbác sĩ khuyên hết lời cuối cùng quyết định đưa bà về nhà mình..
Vốn cho rằng thuyết phục Giang Ngọc Nhân phải tốn nhiều sức, không nghĩ tới bà rất dễ dàng gật đầu.
“Đừng lo lắng, em sẽ chăm sóc mẹ chồng mà.” Nhìn vẻ mặt Ân Diệc Phong lo lắng, Điền Tâm Niệm an ủi.
Ân Diệc Phong nhếch môi, cúi người hôn môi cô, cọ xát một hồi, khàn giọng nói, “Anh cưới vợ tốt.”
Cơm nước buổi tối xong Ân Diệc Phong lập tức chui vào phòng sách,Điền Tâm Niệm cho rằng anh có rất nhiều chuyện bận rộn, theo thói quenpha một ly ca-cao nóng cho anh,, đi vào phòng sách, thấy anh chuyên chúnhìn màn hình máy vi tính, nghiêm túc đọc cái gì đó, chân mày hơi nhíulại, rất ít khi thấy anh chuyên chú nhìn thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thieu-dung-qua-vo-si/3082865/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.