Phiên ngoại 1: Hái nấm Từ khi chuyển đến sau núi Thanh Thành, cứ mỗi mùa mưa Thi Sương Cảnh đều phải tìm thú vui cho mình, bằng không sẽ rất dễ dàng bị âm khí trong núi quấy nhiễu, trở nên u uất không vui. Trong một lần trò chuyện với tăng nhân, lần đầu tiên Thi Sương Cảnh nghe nói rằng có thể hái nấm trên núi Thanh Thành, vừa khéo khách hành hương đến đây góp gạch tích đức cũng nghe kể về chuyện ấy, họ liền rủ Thi Sương Cảnh lên núi hái nấm chơi. Trong núi Thanh Thành có nấm chẹo, nấm thông, nấm mối và nấm tùng nhung, trời đổ mưa là sẽ mọc lên chi chít. Nấm tươi có thể xào hoặc nấu canh, không ăn hết thì trữ trong tủ lạnh, bao giờ ăn lại dùng. Thi Sương Cảnh theo khách hành hương đi hái nấm một lần, biết núi Thanh Thành có các loại nấm ăn được, lần thứ hai y chẳng cần người khác dẫn đi nữa mà y tự dẫn La Ái Diệu đi luôn. Dù sao Thi Nghi Ngọc nhà y cũng luôn núp trong “túi” của La Ái Diệu, khỏi cần y phải trông nom, hai người đều được rảnh tay. Sáng sớm mưa lâm râm, Thi Sương Cảnh và La Ái Diệu khoác áo mưa, đi giày leo núi chống nước, đội mũ lưỡi trai, đeo một chiếc giỏ trúc nhẹ nhàng, cứ men theo con đường đất phía sau núi là có thể bắt đầu hái được rồi. Thi Sương Cảnh vừa học cách hái nấm được mấy ngày nên đang cực kỳ nghiền, phạm vi 1km quanh nhà đều bị y quét sạch một lượt rồi. Khỏi lo lạc đường vì bên cạnh y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-than-tan-the-sa-kim-luu-chu/4679853/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.