Chương 139: Tế mã xuân tàm • Ta đã từ bỏ niết bàn, không thể lại từ bỏ em ấy nữa Buổi sáng hôm xuất phát, Liễu Văn Bân phát hiện sắc trời tươi đẹp bỗng thay đổi kỳ lạ. Mây đen xám xịt giăng kín trên thảo nguyên, mặt trời mọc đằng Đông lặn đằng Tây đáng lẽ phải cung cấp nguồn sáng ổn định, tạo nên lớp nền trắng sáng đằng sau màn mây, thế nhưng hôm nay lại khác. Mây như bị chà nhám, phía sau mây đen là màu vàng khói, mặt trời lấp lóe ánh đỏ sau tầng mây dập dờn, áng mây âm u lộ ra sắc tím, chẳng biết bầu trời màu tím cà đang tích tụ mưa gió hay là tai họa nào đó chẳng thể nói ra. Liễu Văn Bân ngồi ở ghế cạnh tài xế, tuy chẳng có tâm trạng trò chuyện với tài xế nhưng ông vẫn phải tán gẫu, tin tức chính là tất cả. Bọn họ chạy từ nội thành ra cao tốc, lại chạy từ cao tốc vào trong huyện. Tài xế mở chai nước, bảo rằng mình đã làm việc cho Mã gia mấy năm nay nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy bầu trời như vậy, đúng là quá rùng rợn. Anh ta đi thẳng một mạch tới đây mà cứ lo trời đổ mưa rào, nếu lát nữa tiến vào thảo nguyên mà mưa to thì rắc rối lắm. Đáng lẽ lúc đó Liễu Văn Bân phải bịt miệng tài xế lại, không cho anh ta nói nữa. Họ ăn tạm chút gì đó ở huyện, cũng chuẩn bị ít đồ bổ sung trong xe rồi lại tiếp tục đi đến dinh thự Mã gia nằm sâu trong thảo nguyên. Đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-than-tan-the-sa-kim-luu-chu/4679772/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.