Chương 138: Tế mã xuân tàm • Hờ hững Mày phải mạnh mẽ lên. Thi Sương Cảnh tự nhủ với chính mình. Đây là bệnh của mày, tức là việc của riêng mày. Mày phải mạnh mẽ lên, nếu mạnh mẽ là một năng lực phải rèn luyện qua thời gian, thì trước kia đã làm được, bây giờ vẫn làm được, chẳng lý nào để nó vuột khỏi tay mình. Mày phải mạnh mẽ lên. Hiện tại đã rất ổn rồi, bên cạnh có người lớn và bạn bè, cũng tạm thời không cần lo lắng về tiền chữa bệnh. Mày phải mạnh mẽ lên. Đầu óc Thi Sương Cảnh thì tỉnh táo song cậu lại lộ ra sự mệt mỏi từ tận sâu trong tâm hồn. Cậu không đặt đầu lên gối là ngủ ngay như trước đây nữa. Cậu đã được chiếc giường lớn ở nhà chiều hư rồi, chăn màn trong viện bị giặt giũ và khử trừng đến mức thô ráp, gối thì vừa cứng vừa mềm, giường nệm cũng vừa cứng vừa mềm. Thi Sương Cảnh không chợp mắp nổi, Liễu Văn Bân đang ngủ trên giường phụ, cậu thức giấc lúc 2 giờ sáng, bèn mở điện thoại lên, chỉ mong thấy được tin nhắn của La Ái Diệu, tiếc là không có. Cậu thức đến tận 5 giờ, khó khăn lắm mới ngủ được, chưa đến 8 giờ bác sĩ lại vào kiểm tra phòng, thu xếp phương án xét nghiệm và trị liệu hôm nay. Vì tay gắn kim truyền nên dù đi vệ sinh hay ăn cơm thì cậu đều khó lòng lơ đi cảm giác có dị vật trong tay, cậu không dám tùy tiện cử động, truyền quá nhanh sẽ khiến cánh tay lạnh buốt, trở mình khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-than-tan-the-sa-kim-luu-chu/4679771/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.