Chương 9: Lam nguyệt không hoa – 1 Là sao? “Tôi sắp đến rồi đây” tức là sao? Không đến có được không? Thi Sương Cảnh đâu có đồng ý! Hôm qua cậu không gửi được tin nhắn nên sáng sớm bèn nhấn gửi một lần nữa…… Khoan đã, sao vẫn không gửi được? Thi Sương Cảnh xác nhận lại lịch sử chat của mình, rõ ràng vừa rồi vẫn gửi được tin nhắn một cách thuận lợi. Bây giờ từ chối còn kịp nữa không? Trong lúc bối rối, cậu đã trực tiếp gọi điện qua Wechat. Cậu và Phật Tử mới biết nhau có một tuần, sao có thể xem như người quen được!? Tuy Phật Tử rất kỳ lạ, cũng đáng sợ giống như người tên Lang Phóng kia, nhưng lần đầu tiên trong đời cậu được trải nghiệm khách sạn năm sao chính là do Phật Tử tặng cho cậu, Phật Tử còn cho cậu tiền nữa…… Không được, Thi Sương Cảnh thực sự không động não nổi, một bát đường bột lớn càng khiến não cậu tắc nghẽn, mà cậu cũng chẳng phải cao thủ logic gì, toàn hành động bằng trực giác. Trước tiên cứ xin lỗi đi vậy. Nhạc điện thoại Wechat vang lên, avatar của Phật Tử là một màu đen sì, hình nền cuộc gọi hiển thị bằng ảnh avatar cũng tối đen mơ hồ. Giữa đêm khuya vắng lặng, nhạc chuông cuộc gọi âm vang rõ ràng một cách lạ thường, dường như tiếng nhạc hóa thành thực thể, dội qua dội lại giữa các góc tường trong nhà, tạo nên chất âm sắc nét như tiếng gõ, gõ từng nhịp vào thần kinh của Thi Sương Cảnh. Đối phương không nhận cuộc gọi. Bỗng, cậu kéo điện thoại ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-than-tan-the-sa-kim-luu-chu/4679642/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.