Chương 3: Cậu xem ác mộng là mộng xuân ư? Gửi tin nhắn xong, màn hình chợt lóe lên rồi lại tắt phụt, Thi Sương Cảnh ấn thêm mấy lần mà không sáng lên được. Dấu hiệu chẳng lành chút nào, ngặt nỗi cậu đã bước nửa chân ra khỏi thang máy, cửa thang máy nhanh chóng đóng lại. Hết đường rút lui rồi. Chỉ là bán thân thôi mà, có cần căng thẳng đến thế không? Mà nói đi cũng phải nói lại, đối phương cũng là nam nhỉ? Đến giờ đi ngủ là đầu óc Thi Sương Cảnh không tỉnh táo nổi nữa rồi, cậu đứng lặng ở hành lang, rốt cuộc phát hiện ra vấn đề nghiêm trọng nhất trong đủ thứ vấn đề kỳ quái —— Cậu phải bán kiểu gì đây? Đèn hành lang bật sáng trưng, đèn trần, đèn sàn, đèn chỉ dẫn trên khung cửa mỗi phòng, đèn ở lối thoát hiểm. Cuối hành lang lang không phải cửa sổ mà là một căn phòng. Thi Sương Cảnh có thị lực tốt, hơn nữa trong lòng cũng có dự cảm mơ hồ, cậu cảm thấy có lẽ căn phòng suite cao cấp kia chính là phòng cuối hành lang. (Phòng suite là phòng hạng sang nhất trong khách sạn, thường ở tầng cao nhất và có đầy đủ tiện nghi, với nhiều gian phòng khác nhau như phòng ngủ, phòng khách, phòng tắm và thư phòng.) Thi Sương Cảnh dựng cổ áo khoác lên, cẩn thận ngửi thử, may mà không có mùi gì lạ, mặc dù chiếc áo bông này giặt từ năm ngoái. Lại kiểm tra cổ tay áo, không bẩn. Thi Sương Cảnh là một cậu trai khá chú ý vệ sinh. Tim Thi Sương Cảnh đã sắp nhảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-than-tan-the-sa-kim-luu-chu/4679636/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.