Chương 2: Anh bị điên à? Không biết tôi là ai mà đòi bỏ tiền bao tôi Sau khi hiện tượng lạ biến mất, Thi Sương Cảnh trở về tiệm giã nước cốt chanh cả tối, đồng thời còn pha chế các loại đồ uống khác, một loạt dừa, pudding, thạch sương sáo, trân châu, cậu không làm sai một loại nào. Trong quá trình thực hiện công việc máy móc này, cậu dần tìm lại sự bình tĩnh. 10 giờ tối, Thi Sương Cảnh tan làm. Cậu mới chỉ là học sinh cấp ba, quản lý không bóc lột cậu quá mức, song lương của cậu sẽ thấp hơn lương nhân viên chính thức. Từ con ngõ nổi tiếng nơi cậu làm việc đến khu công nghiệp Lệ Quang, trước tiên phải đi tàu điện ngầm đến ngoại ô thành phố. Cậu không kịp bắt chuyến xe buýt trung chuyển cuối cùng nữa rồi, nhưng gần ga tàu có xe đạp công cộng, cậu có thể đạp xe về nhà. Ban đêm, tàu điện ngầm từ trung tâm thành phố tới ngoại ô trống vắng đến mức khiến người ta không khỏi tưởng tượng linh tinh. Các toa tàu đung đưa rung lắc, cả đoàn tàu như con rắn bò trườn trong đường hầm tối om. Mẩu giấy kia vẫn nằm trong túi quần Thi Sương Cảnh. Nếu Thi Sương Cảnh tự tay nhặt tờ giấy đó thì cậu cũng đành chịu. Nhưng rõ ràng tờ giấy này tự động xuất hiện, muốn vứt cũng chẳng vứt được. Cậu không dám mở ra xem nữa —— Hoặc nói đúng hơn là chưa biết lúc nào cậu mới mở ra xem được. Sự việc ở chùa Đại Từ hồi chiều khiến cậu rất sợ hãi, đến giờ còn ngỡ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-than-tan-the-sa-kim-luu-chu/4679635/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.