Ngày tháng trôi qua trong tiếng đếm "một hai, một hai", chớp mắt đã qua nửa tháng, kì quân sự cũng sắp kết thúc. 
Hôm nay là ngày huấn luyện quân sự cuối cùng và kiểm tra, hiếm khi Nhược Hi không đến muộn. 
"Ha ha, Nhược Hi, hôm nay cậu đến sớm hơn rồi đó." 
"Chứ sao." Nghe được Triệu Vũ cảm thán, Nhược Hi vô cùng đắc ý. 
"Mới cho cậu chút sơn cậu đã mở xưởng nhuộm." (Đại ý là mới khen xíu đã đắc ý) 
"Được đằng chân, lân đằng đầu cũng không phải người tốt!" 
"Cái thằng nhóc này!" 
"Dương Nhất, đừng lý sự với cậu ấy. Cậu quên chấp niệm của tên đó là là gì rồi hả?" 
"Đạo cao một thước, ma cao một trượng. Ha ha ha...." Hai người nhìn nhau cười ha hả. (Ý nói Nhược Hi kiểu nào cũng đáp lại được) 
"......." 
"Các bạn sinh viên, tôi biết trong kì quân sự, các bạn đã rất cực khổ và vất vả. Hôm nay sẽ là bài kiểm tra cho nửa tháng vừa qua." Khi Nhược Hi đang cạn lời không phản bác nổi hai người họ, trưởng huấn luyện viên bắt đầu bài phát biểu. 
"Kết quả huấn luyện quân sự đã có. Tôi xin chúc mừng các bạn đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên khi học đại học." 
Sau quá trình kiểm tra ròng rã ba tiếng, một thông báo này coi như là dấu chấm viên mãn cho những câu chuyện trong kì quân sự. Sau đó, mọi người chia nhau chụp ảnh. Giống như một câu hỏi ẩn dụ "Dưa hấu có ngọt không? – Ngọt", Nhược Hi đã tạm biệt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-than-nhat-nhuoc/2917241/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.