"Sao vậy Nhược Hi?" Dương Nhất vỗ nhẹ vào Nhược Hi đang choáng váng, Triệu Vũ cũng lo lắng.
"Không có gì." Nhược Hi ngẩn người ngồi xuống, dáng lưng thẳng tắp nghiêm chỉnh nhưng ánh mắt thì trống rỗng, không biết cậu đang nghĩ gì.
Dương Nhất cùng Triệu Vũ nhìn nhau lắc đầu, cũng ngồi xuống.
"Nhóc đang làm gì đó?" Thượng An Thần năm sáu tuổi nhìn Nhược Hi đang ngồi xổm trong vườn hoa liền tò mò đến hỏi.
Nhược Hi nâng gương mặt ửng hồng lên nhìn anh, sau đó bĩu môi tiếp tục việc của mình.
"Này, anh đang hỏi nhóc đó." Thượng Anh Thần bị lơ thì tức giận. Trước giờ cũng chưa ai lơ anh như vậy nha~
"Mẹ nói không được nói chuyện với người lạ." Nhược Hi cúi đầu, giọng nói nhẹ nhàng, âm thanh dịu dàng êm tai.
"Anh tên là Thượng An Thần, biết tên anh rồi thì có thể nói được chưa?"
"Nhưng mà anh không biết em là ai, cho nên anh cũng không quen biết gì em. Em không nói chuyện với anh được. Mẹ anh sẽ mắng anh đó!"
"Mẹ anh sẽ không mắng anh đâu."
"Thật không?"
"Thật mà!"
"Nói thì nói, thật ra thì...
Em đang đi ị. Em không tìm được nhà vệ sinh."
Đó là cách Nhược Hi và An Thần quen biết nhau.
"Hi Nhi, Hi Nhi, cái này cho em nè."
Lần thứ hai gặp lại nhau, Thượng An Thần đã đưa cho Nhược Hi một chiếc ô tô điều khiển từ xa. "Cái này chơi vui lắm, qua đây chơi đi."
"Được. Ha ha ha ha." Nhược Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-than-nhat-nhuoc/2917240/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.