Kịch liệt một buổi sáng, thân thể Tần Duyệt hư nhuyễn, thỏa mãn dựa vào ngực Tôn Xán Tình. Y thực hưởng thụ mỗi lần làm xong hai người thân mật như vậy. Dường như thân thể giao hợp quá nhiều, hai người cũng trở nên càng gắn kết.
Thường sau khi làm xong, hai người muốn ôm nhau nói chuyện, thỉnh thoảng trao mấy nụ hôn, phải thân mật đủ mới thấy mỹ mãn, nhưng hôm nay Tôn Xán Tình làm xong liền tính chạy lấy người, Tần Duyệt lại gần chỗ không, mờ mịt lưu lại trên giường.
Tôn Xán Tình vừa mặc áo vừa nói:
"Lão sư, chút nữa tôi còn có việc, liền đi trước."
Tiếp theo cúi xuống ở trên mặt Tần Duyệt hôn một cái, cười, "Lão sư rời giường hảo hảo tắm rửa, sẵn tiện cũng giặt quần sạch sẽ, lần tới tôi còn muốn lại xem lão sư mặc đâu."
Tần Duyệt cúi đầu nhìn nhìn quần lót chữ Đinh ướt đến rối tinh rối mù, tức khắc mặt nóng lên. Lúc y ngẩng đầu lên, Tôn Xán Tình đã đóng cửa ra ngoài.
Tần Duyệt phản ứng không kịp, trong trí nhớ, trừ bỏ một ít tình huống đặc biệt, Tôn Xán Tình như hôm nay làm xong một lần liền đi là lần đầu tiên. Hắn nói có việc, nhưng rốt cuộc là chuyện gì?
Gần đây Tôn Xán Tình so trước kia có chút khác thường, không chỉ mỗi buổi tối lại đây muộn, hôm qua khi tìm hắn hắn còn che che dấu dấu, cửa cũng không muốn mở, còn có câu "Qua mấy ngày nữa thì tốt rồi", đến tột cùng là ý tứ gì?
Tần Duyệt không rõ, trong lòng ẩn ẩn cảm thấy không thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-su-thua-hoan/97964/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.