Chờ lúc Tôn Xán Tình lại đây, mí mắt Tần Duyệt đã bắt đầu đánh nhau, hơn nữa không có tâm tình cùng hắn làm.
Khi Tôn Xán Tình chui vào ổ chăn, Tần Duyệt lại ngửi được vị nước hoa kia. Y xê dịch thân mình vào trong, nhắm mắt ngủ. Tôn Xán Tình lại không thuận theo không buông tha dán lại muốn cùng y thân thiết, Tần Duyệt không cho, kéo chăn nói:
"Cậu luôn trễ mới lại đây, tôi còn nghĩ cậu không muốn làm."
"Buổi tối tôi có việc."
Tôn Xán Tình nói với hắn: "Dù sao ngày mai là thứ bảy, đêm nay làm suốt đêm cũng không có vấn đề gì."
Tần Duyệt lại nghiêng đưa lưng về phía hắn, "Tôi mệt mỏi, không tinh lực bồi cậu làm suốt đêm."
Tôn Xán Tình cảm giác đêm nay tâm tình Tần Duyệt không tốt lắm, cũng không lằng nhằng, từ sau ôm y hỏi: "Lão sư, có phải không cao hứng hay không?"
Tần Duyệt nghe hắn cẩn thận hỏi mình, lòng mềm xuống, nói: "Không có, chỉ có chút mệt mỏi."
Tôn Xán Tình hiểu rõ Tần Duyệt: "Em chính là không cao hứng."
Hắn ôm Tần Duyệt càng chặt, "Chờ thêm mấy ngày thì tốt rồi, đến lúc đó tôi nhất định lúc nào cũng dính em, làm em ngại phiền ném cũng không xong."
Tần Duyệt nghe được nhịn cười một chút, "Cậu vẫn luôn dính tôi như thế, hiện tại cậu không tới phiền tôi, tôi cao hứng còn không kịp."
Tôn Xán Tình cũng cười, dán sau cổ y hôn mấy cái, "Lão sư đây là khẩu thị tâm phi, tôi mới không tin."
Tần Duyệt vốn định truy hỏi câu "Qua mấy ngày thì tốt rồi" của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-su-thua-hoan/97963/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.