Tối nay hai người cùng nhau nằm trên giường ký túc xá Tần Duyệt, Tôn Xán Tình lại một lần bị bao phủ Tần Duyệt. Hắn ôm chặt Tần Duyệt, cảm thấy hạnh phúc như đang nằm mơ. Hắn nói với y áp lực trong khoảng thời gian này, thấp thỏm cùng khát khao, nói hắn đầy ắp nhớ nhung, nói đến buồn ngủ mới cũng luyến tiếc không dám nhắm mắt lại. Sợ ngủ rồi cảnh trong mơ đều không đẹp bằng hiện thực giờ phút này.
Tôn Xán Tình chịu không nổi mệt mỏi đã ngủ, hai tay hắn gắt gao ôm Tần Duyệt, mặt chôn trong lòng y, thoạt nhìn bá đạo lại mang theo chút trẻ con. Tần Duyệt nhìn hắn thiên chân(hồn nhiên trong sáng) thỏa mãn ngủ, nhịn không được vươn tay sờ sờ đỉnh đầu hắn, cũng nhắm hai mắt lại.
Y thật sự thực thích đứa nhỏ này, nhìn hắn từ một thiếu niên cà lơ phất phơ nỗ lực làm học sinh ngoan. Ngạo khí lãnh đạm từ khi bị bắt hút thuốc đến nay đối y tràn ngập không muốn xa rời. Y cũng thỏa mãn, lần đầu tiên khắc sâu cảm nhận may mắn làm một người giáo viên. Nếu tương lai Tôn Xán Tình có thể trở thành một khối mỹ ngọc, như vậy trên người hắn nhất định sẽ lưu dấu vết y mài giũa.
Y thích hắn, thích đến mang theo một đống đồ lớn chạy đến thành thị phố khác thăm hắn. Thích đến nguyện ý dùng hôn môi thưởng hắn nỗ lực. Thậm chí thích đến lúc cùng hắn hôn môi tim đập gia tốc, cả người nhũn ra. Tần Duyệt cuối cùng minh bạch, không chỉ có Tôn Xán Tình sớm vượt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-su-thua-hoan/97959/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.