Ở trong phòng cả buổi sáng, Mike tới một lần, sau đó không lâu liền loáng thoáng nhận ra sự thân mật giữa Gia Minh và Nhã Hàm, mặc dù không thể ngờ được hai người là tình nhân nhưng quá nửa cũng cảm thấy mình là người chen ngang.
Lúc Mike tới, Nhã Hàm vội chạy vào nhà tắm thay lại y phục mùa đông kín đáo, đến khi thanh niên da đen cuồng dại nhưng không có kết quả, rời đi thì nàng mới nằm xuống giường tiếp tục đọc sách. Đến giữa trưa tinh thần đã tốt hơn, dù sao bệnh của Nhã Hàm đã tốt lên, mà tố chất thân thể của nàng cũng khá hơn người bình thường, nghỉ ngơi một thời gian liền khôi phục lại.
"Buổi trưa ăn cơm, đến xế chiều ra ngoài xem mấy người Mike đấu nhé?"
Đứng trước gương sửa soạn qua loa y phục, Nhã Hàm hỏi.
"Ừ, dù sao người ta cũng đã cho chúng ta đi nhờ xe, lại giúp chúng ta nhiều như vậy. Huống chi em vẫn cảm thấy hắn thích chị... Một người đáng thương, không đi cổ vũ thì thật nhẫn tâm..."
"Dừng..."
Nhã Hàm lườm hắn.
"Em còn nói mát nữa, hắn sống ở một quốc gia tự do dân chủ, chỉ là một người tốt mà thôi."
"Ừ, hắn là người tốt, em hiểu..."
"Ha hả, mặc kệ em..."
Trước kia khi nàng và Linh Tĩnh, Sa Sa vẫn hòa thuận với nhau, Gia Minh thường dạy nàng kĩ xảo từ chối người tốt, lúc này đương nhiên nàng cũng biết Gia Minh chỉ nói đùa. Sửa sang y phục xong, hai người đi xuống lầu, ăn xong bữa trưa liền ra khỏi khách sạn. Tuyết đã ngừng rơi hẳn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417023/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.