Đi vào trong sảnh, bên ngoài mưa vẫn rơi, Sa Sa nhăn mặt, bộ dạng cũng hơi buồn bực:
"Vì sao chứ, mình không phải người xấu, tại sao Mục Trân Trân kia lại... Ài..."
Thực ra, vừa rồi ở ngoài cửa Mục Trân Trân cũng không có gì thất lễ, chỉ là sau khi biết Sa Sa là con gái của Liễu Chính thì rốt cuộc vẫn có khoảng cách. Hai bên lúng túng, khó xử nói chuyện vài câu, Sa Sa cũng không phải đứa ngốc nên có thể nhận ra vẻ mất tự nhiên qua lời nói của đối phương. Sau vài câu không có ý nghĩa gìm Mục Trân Trân vội vàng rời đi, Sa Sa cũng không còn hứng thú hóng mát nữa nên ba người quay vào trong sảnh.
Mặc dù buồn bực nhưng lại không thể tức giận với Mục Trân Trân được, dù sao nói thế nào thì cha mình cũng đúng là người trong xã hội đen, cho dù mình biết ông ấy là người cha tốt nhưng cũng không thể nói rằng ông ấy là một người tốt đúng nghĩa được. Linh Tĩnh ở bên cạnh an ủi một lát, Sa Sa nghiêng đầu hỏi:
"Gia Minh, cha mình... ông ấy đã làmrất nhiều chuyện xấu sao?"
"Chuyện xấu? À..."
Gia Minh vỗ đầu nàng như vuốt ve một cô bé, tự hào nói:
"Không nhiều bằng mình."
"Ồ..."
Sa Sa hơi sững sờ, sau đó bật cười:
"Nói gì vậy... Cậu đúng là..."
"Nói thật đó, mình đã giết không ít người."
"Nhưng đều do người khác tìm đến cửa thì cậu mới giết mà, cha mình... Nếu ông ấy là xã hội đen thì chắc chắn sẽ tới chỗ của người ta để thu phí bảo vệ, đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1416898/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.