Có lẽ là tình nhân mà ai đó bao nuôi... Phương Vũ Tư có chút ý xấu nghĩ. Trong lòng cô, cô ghét bất cứ người phụ nữ nào đẹp hơn mình.
Sau khi nôn mửa xong cô lại tiếp tục nôn khan, đột nhiên, ở bên cạnh có một giọng nữ vang lên:
"Phiền đã chết đi, phiền chết đi..."
Tuy rằng là tiếng Anh, nhưng Phương Vũ Tư cũng có thể nghe hiểu, rất hiển nhiên, giọng nói này có thể xem là vô cùng hoàn mỹ— cô cũng ghét bất cứ người nào có giọng nói tốt hơn cô. Cô mong muốn người này khi định hình giọng nói do không chăm sóc kỹ lưỡng mà bị hỏng mất!
"Heidy, sao rồi?"
Người phụ nữ bên cạnh đùng tiếng anh nói.
"Con ghét Gia Minh, hắn nói là đi chơi với chúng ta, vậy mà lại thất hứa!"
Hai từ này chợt lóe lên trong đầu Phương Vũ Tư sau đó biến mất.
"Gia Minh gọi điện thoại tới nói là hắn có công việc nên tới muộn một chút."
"Vậy đợi hắn tới là được, con ngủ một giấc trước được không? Ba năm trước hắn cũng thường xuyên làm như vậy, người ta mỗi ngày đều chờ hắn tới, ngày hôm sau mẹ còn nói hắn đã tới! Con rất ghét hắn!"
"Gia Minh thích cô gái có tính tình ôn nhu, con như vậy coi chừng hắn không thích đó."
"Hừ..."
Cô bé bực mình hừ một tiếng, Phương Vũ Tư thầm nghĩ cô bé là một tên ngốc, cô dùng nước lạnh rửa mặt rồi nói lời cảm ơn, sau đó lảo đảo đi ra ngoài.
Sau khi nôn xong thi cô có cảm giác tốt hơn nhiều thế nhưng thân thể lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1416855/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.