Ngồi trong phòng, Trịnh Tắc Bồi nói lại những lời Gia Minh nói, Phương Vũ Tư lúc này đang rất mơ hồ khó hiểu.
Cô đi theo Trịnh Tắc Bồi tới Giang Hải là để nhờ người tác giả thần bí của bản nhạc kia viết ca khúc cho mình, vốn đối phương đã đáp ứng. Nhưng mà khi nghe tới tên của cô thì đối phương lại đổi ý, thậm chí còn mơ hồ làm ra động tác muốn đuổi tận giết tuyệt cô, việc này làm cô không thể nào hiểu được. Bạn đang đọc truyện được copy tại truyentop.net
"Cô hãy nhớ kỹ lại xem trong hai tuần này cô có đắc tội ai không, quan trọng là ngày thứ bảy lúc cô tới quán bar Lam Điều cô có đắc tội ai không."
"Thất lễ ư..."
Phương Vũ Tư nhíu nhíu mày, nói:
"Cuối tuần trong quán bar có rất nhiều người, hơn nữa tôi tới có chút trễ, lúc đó ban nhạc Khái Niệm đã lui xuống hậu trường, tôi căn bản là không thấy được bọn họ, Thầy Trịnh, tôi nghĩ thầy nên nói thân phận của hắn cho tôi biết thì tôi mới có thể xác định được..."
"Không được."
Trịnh Tắc Bồi xin lỗi, hắn nói:
"Lúc trước tôi đã đáp ứng hắn là không nói thân phận của hắn cho bất cứ người nào biết, huống hồ bây giờ hắn lại đối với cô như vậy... Ân, cô nói cuối tuần cô không thấy hắn ở trên sân khấu vậy thì ở phía hậu trường thì sao?"
"Tôi đương nhiên là muốn đi vào thế nhưng..."
Phương Vũ Tư lắc đầu, nói:
"Do không có dàn xếp nên tôi không có vào được, nghe nói người ở phía sau quán bar
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1416854/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.