Đến khi ba người bọn họ chạy tới gần hơn một chút mới nhìn kỹ thấy dưới gầm cầu thật sự có người.
Người này bị một sợi dây treo lơ lửng giữa gầm cầu, một vài cơn gió thổi tới sợi dây liền đung đưa theo, phát ra thứ âm thanh kẽo kẹt.
Khuynh Tiểu Mao thấy thế liền lắp bắp: "hình..hình như là treo cổ"
Châu Đông nhìn qua cũng hiểu, nhưng do cây cầu này quá lớn, chổ đứng của bọn họ lúc nãy bị một phần chân cầu che lại nên không thấy rõ người đó là ai.
Tiếu Vũ dẫm lên mặt sông băng từ từ tiến tới, lúc này cuối cùng cả ba cũng đã thấy rõ, người bị treo trên dây thừng kia không phải là Lưu Ôn Nhu mà họ đang tìm kiếm sao?
Châu Đông cũng không suy nghĩ nữa, đi lên trước muốn xem người còn sống không, nhưng vừa chạy được mấy bước lại bị Tiếu Vũ kéo lại.
"Khoan đã, cô gái này không bình thường"
Tiếu Vũ kéo Châu Đông ra sau lưng, bản thân lại tiến gần thêm vài bước, lúc này mới có thể quan sát rõ người được treo trước mặt
Có thể xác định người đã không còn dấu hiệu của sự sống, cũng không biết là đã được treo ở đây bao lâu, trên đỉnh đầu cô ta phủ một tầng tuyết trắng
Lưu Ôn Nhu mặc dù là đang bị treo cổ chết, nhưng trạng thái chết lại không giống như những người chết vì treo cổ.
Tiếu Vũ từng tìm hiểu qua phương diện giải phẫu học, anh rất rõ nạn nhân khi treo cổ chết sẽ rất khó coi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-quy/3390883/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.