"Đừng! Đừng lại đây!" – Lục Tào kinh hãi nhìn người thanh niên từng bước tiến về phía mình.
"Cậu sao vậy, chàng trai lông mày sâu róm?"
C mang theo vẻ mặt đầy lo lắng mà chạy lại gần gã. Nhưng hắn càng lại gần gã càng run rẩy.
Cứu với... cứu với! Đáng sợ quá...
Lục Tào ôm đầu không ngừng a a kêu. Nước bọt theo khóe miệng gã chảy ra trông nhớp nháp đến cùng cực. Nhưng gã nào còn để ý đến dáng vẻ chật vật của bản thân lúc này. Đầu óc gã như bị một bàn tay bóp chặt rồi không ngừng nhào nặn. Các hình ảnh đáng sợ cứ chồng lặp lên nhau, những kí ức đáng sợ mà hắn muốn quên đi lúc này hóa thành một đám hình nhân không ngừng nhảnh múa xung quanh gã.
"Trông cậu có vẻ không ổn. Là đau đầu sao?" – C ngồi xuống đối diện với con chiên lạc lối trước mặt ánh mắt đầy quan tâm. Sau đó hắn lôi ra một con dao, một nụ cười kéo dài đến tận mang tai xuất hiện trên gương mặt điển trai. – "Tớ giúp cậu mổ nó ra nhé?"
"Không! Đừng! A... a... a..."
Lục Tào gào lên đầy sợ hãi sau đó một mùi tanh tưởi từ đũng quần hắn bốc lên. Bị thứ mùi này làm cho mất hứng, người thanh niên buông dao xuống phủi phủi tay rồi đứng dậy. Hắn nhìn gã đàn ông cao lớn lúc này mềm nhũn như một con búp bê bị xì hơi, khuỵu xuống bên đường.
"Xem ra phải mất rất lâu mới bình thường lại được."
Hắn nhếch môi cười chỉ trong nháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhien/3912893/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.