Khi Mạc Nhiên rời khỏi trung tâm nghiên cứu, Vu Đồng đã ở bên ngoài chờ cậu sẵn.
"Vu Y Nhân nhờ em đưa cái này cho anh." – Mạc Nhiên mỉm cười đặt vào tay Vu Đồng một chiếc hộp nhỏ. – "Bánh quy gấu. Em trai anh thật sự rất quan tâm đến anh."
"Đúng vây." – Vu Đồng không phủ nhận cầm lấy hộp bánh gấu. – "Sự quan tâm của các npc là một trong những lý do khiến nhiều người chơi lựa chọn ở lại thế giới thay vì làm nhiệm vụ."
"Ở lại? Đây chỉ là một thế giới ảo."
"Ảo thì đã làm sao? Con người khi đã không còn lý do tồn tại ở thế giới thực cũng không có gì khiến họ lưu luyến nữa, bọn họ sẽ lựa chọn dừng chân ở thế giới thế giới giả lập. Bởi nơi đó có người yêu họ thật sự, nơi đó mới là nhà của họ. Mạc Nhiên, cậu có nhà để về không?"
Nghe Vu Đồng nói vậy trái tim Mạc Nhiên giật thót mội cái. Cậu mơ hồ nhớ lại khoảnh khắc người ấy đứng dưới đài phun nước Trevi mỉm cười hỏi cậu:
"Mạc Nhiên, ngươi có nguyện ước gì không?"
"Không có."
"Ngươi vẫn nhàm chán như vậy... Nếu ngươi không có nguyện ước gì vậy ta sẽ nguyện ước thay ngươi. Ta ước ngươi tìm được nhà của mình."
"Nhà sao? Sao ngươi không nguyện ước cho ngươi?"
"Vì ta đã có thứ ta mong muốn rồi. Ngày mai ta sẽ được gặp nàng. Nơi nào có nàng nơi đó chính là nhà của ta."
"Ta không cần nhà ta chỉ cần trở về..."
"Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhien/3912892/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.