Wittchen hoảng hốt mở mắt. Hắn nhận ra trời đã sáng rồi. Hắn mơ thấy một giấc mơ kì lạ, kì lạ đến nỗi từng kí ức, xúc cảm của giấc mơ ấy vẫn còn lưu lại trong đầu hắn.
Hắn mơ thấy Mạc Nhiên nhưng là trong hình dạng tóc đen mắt đen và hai người hoàn toàn trần trụi. Hắn kéo người nọ vào trong lòng và cúi xuống.
Đầu tiên là môi, sau đó là răng cuối cùng là lưỡi.
Thiếu niên siết chặt lấy hai tay người nọ, không để cho người nọ trốn mất. Tựa như một người sắp chết trên sa mạc, thiếu niên tóc trắng cảm thấy khát vô cùng. Hắn nhận ra chỉ có người nọ mới giải được cơn khát này nhưng... không đủ. Thật sự không đủ!
Hắn muốn... muốn gì nữa?
Gương mặt vốn trắng bệch của Wittchen trở nên ngày càng trắng bệch hơn. Hắn hoang mang nhìn biến hóa của cơ thể mình. Cách một tầng áo ngủ, thứ đó đột nhiên dựng đứng, đau đớn và đầy khó chịu.
*****
Thiếu niên tóc trắng chỉnh lại chiếc áo choàng màu đen của mình rồi bước ra khỏi phòng ngủ. Hắn khá bất ngờ khi từ sáng đến giờ vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng của Mạc Nhiên và điều này khiến thiếu niên cực kì khó chịu.
"Nhóc con, tìm cậu chủ Soi phải không?"
Một giọng nói vang lên. Sau đó Wittchen nhìn thấy một người đàn ông đang dựa vào tường lười biếng nhìn hắn. Thiếu niên nhận ra đây là người hầu bị thất lạc của Mạc Nhiên dù vậy hắn vẫn không có thiện cảm với người này.
Thấy thiếu niên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhien/3912869/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.