Sau khi đã thu thập xong nhiệm vụ thứ 2, Mạc Nhiên liền rời khỏi nơi bốc mùi tử thi này, quay lại con dốc cũ. Ở dưới chân dốc có một bóng người mặc áo choàng trùm đầu màu đen đứng sẵn ở đó đợi cậu.
"Wittchen?" – Nhìn những lọn tóc trắng thò ra khỏi mũ, Mạc Nhiên nhận ngay ra cậu nhóc nhà mình. – "Tôi đã dặn cậu ở trong xe rồi cơ mà. Sao mò ra đây vậy?"
Cậu biết bệnh bạch tạng rất nhạy cảm với ánh nắng mặt trời. Dù trời mới chuyển xuân nhưng vẫn không tránh được việc mặt trời rảnh rỗi ngó mặt ra nhìn đất trời. Có lẽ Daniel đã tỉnh dậy và thiếu niên bị mấy lời nói mang đậm phong cách Shakespeare của hắn dọa chạy ra ngoài.
Nghĩ đến cái tên tóc vàng mắt xanh chỉ được mỗi cái mã ấy, Mạc Nhiên chẳng buồn mắng nữa. Cậu tiến lên cài vào tóc thiếu niên tóc trắng một bông hoa thủy tiên. Wittchen có vẻ bị động tác của Mạc Nhiên làm cho ngây người, chỉ biết trơ mắt nhìn chằm chằm người trước mặt.
"Nhóc con, nên cười nhiều một chút thế mới tốt."
Từ sau khi bị Belle coi là vật hiến tế, thiếu niên tóc trắng trở nên trầm mặc hơn rất nhiều. Cũng phải thôi, phát hiện ra người cứu sống mình bấy lâu nay lại rắp tâm có mưu đồ khác, tâm hồn thủy tinh của thiếu nam bị đổ vỡ cũng không có gì là lạ.
[Nếu cậu nhóc biết bông hoa đấy ngài lấy ở đâu có cho vàng cũng không cười nổi.]
Mạc Nhiên: Hệ thống đại nhân, ngài đang ghen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhien/3912868/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.