Chẳng bao lâu sau, đến ngày hoàng đế đi săn.
Các vương công đại thần cùng gia quyến đi theo.
Vương phi dẫn ta theo.
Tại trường săn, bà ta nhìn thấy những con ngựa được chải chuốt sạch sẽ, ánh mắt thêm phần xúc động.
Chắc bà ta nhớ lại những ngày cùng Triệu vương phi ngựa trên biên cương, đó là khoảng thời gian hiếm hoi bà ta sống tự do và hoang dại.
Bà ta lên ngựa, thúc ngựa chạy trên đồng cỏ.
Triệu vương cũng hứng thú, cưỡi ngựa đuổi theo.
Hai người đuổi nhau, như một đôi uyên ương tình tứ.
Ta cũng đuổi theo, theo họ càng chạy càng xa.
Khi không còn ai xung quanh, ta lén lấy ra cây cung nhỏ, không chút do dự b.ắ.n ra.
Tuy nhiên, từ rừng cây bên cạnh vang lên vài tiếng động lạ.
Ta nhanh chóng hạ tay, đi về phía đó, liền thấy một cô gái toàn thân đầy m.á.u nằm trong rừng.
Mặt cô ta vàng như giấy, mắt nhắm chặt, trông như không qua khỏi.
Ta do dự.
Cứu?
Hay không cứu?
Việc của mẹ ta khiến ta hiểu ra rằng ân tình không dễ báo đáp.
Nhưng trước khi mẹ ta ra đi, cũng đã nói bên tai ta một câu: "Con ngoan, mẹ đi đây!"
Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhan/3625797/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.