Lục Lăng Sở chạm chân tới đại sảnh khách sạn. Anh đi qua mặc kệ lời chào hỏi thừa thãi của các lêc tân.
- Lật tung cả cái tòa nhà này lên cho tôi! Tìm cho kì được cô ấy!!! Nếu không tất cả các người chờ chết!!!
Một lễ tân rụt rè từ phía sau:
- Thưa, nếu ngài tìm một cô gái thì tôi...
Anh quay ngoát lại:
- Cô ấy ở đâu!!?
- Dạ tầng... tầng 5 phòng 3668 ạ...
- Khốn khiếp! Tất cả canh gác chia ra! Nhóm A45 theo tôi lên tầng 5, phục kích tất cả các tầng, cho dù là một con chuột cũng không được phép lọt qua. Nhanh lên! Ngay và luôn!
" Dương Diệc Nhiên! Đồ cô gái ngốc này!!!"
***********************
Một lần nữa cô chạy thẳng vào một thang máy và bị hai tên lưu manh chui vào. Cô lâm vào hoảng sợ khi ở cùng chúng trong tháng máy. Cô cố gắng kêu gào nhưng bị bàn tay to của tên béo chặn lại.
- Đồ sức đàn bà hèn mọn đĩ điếm. Mày nghĩ mày thoát dễ vậy sao?
- Ah... không... xin đừng..- Cô lấy tay che người nhưng bị chúng dữ lại mạnh bạo. Hắn xé chiếc váy của cô để lộ ra bộ ngực trắng trẻo đầy đặn.
- Ohhh!!! Trắng quá, trông mướt thật đấy! Quả nhiên là thứ điếm! Mày đúng là hàng hiếm xúng tầm cho bon tao chơi đùa mà.
Tên béo liếm mép một cách biến thái...
- AAAAAAA!!!!!! KHÔNGGGGGG!!!!
Rầm!
Cửa thang máy đã mở. Lăng Sở đứng sừng sững trước mặt.
- Tiểu.. Tiểu Sở!!!?
- Mày là thằng đéo nào!!?- Tên côn đồ khua cái mồm chó má của hắn và...
"BỐP!"- Áaaaarrrgggg!!!! Thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhan-a-anh-cho-em-lau-roi/1723945/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.