Lục... Lục tổng, tôi được chọn rồi sao?
- Phải!
Dương Diệc Nhiên để lộ vẻ điềm tĩnh đến lạ. Nhưng trong thâm tâm cô, lòng cô lại đang cực kì vui sướng. Cô đứng phắt dậy, gạt gọn những món tóc bên tai, gập người cảm ơn:
- Cảm ơn Lục tổng, cảm ơn anh! Tôi nhất định sẽ cố gắng cống hiến hết mình cho Tầm Bách!
Lục Lăng Sở uống hết một nửa ly trà đen. Ngẩng mặt lên, vắt chân chữ ngũ:
- Nếu cô biết đánh ghitar, hãy chuẩn bị một bài hát chủ đề mới cho bộ phim Lưỡng Tình Tương Duyệt sắp tới của tập đoàn trong một tuần và đem đến chỗ tôi. Cô làm được chứ?
- Vâng, tôi hiểu rồi.
- Được, đi ra đi!- Lục tổng phẩy tay.
Cô đã được vào Tầm Bách, đó là sự thật. Nhưng niềm vui chưa được bao lâu thì cô chợt nhó ra thái độ đáng sợ của Lăng Sở khi cô nhận ra anh ấy. Cô vén mái tóc, thở dài bước xa căn phòng cho CEO. Bỗng từ ngã rẽ tới thang máy, cô va phải một người nào đó.Chính là một cô gái nhỏ hơn cô dễ đến 5 tuổi, đó là Lục Tiêu Du, em gái của Lực Lăng Sở, nhưng Diệc Nhiên cũng không nhận ra. Cô chỉ vội đỡ Tiêu Du lên và vôin vã xin lỗi:
- Chị xin lỗi, vô cùng xin lỗi!!! Chị sẽ chú ý hơn!!!
- Khoan đã!- Tiêu Du ngăn lại.
- Hả?- Diệc Nhiên ngơ ngác không biết chuyện gì đang xảy ra.
- Chị là Dương Diệc Nhiên, chị dâu của em! Vợ tương lai của anh trai em!
" Cô bé này nói cái gì vậy trời!!?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-nhan-a-anh-cho-em-lau-roi/1723930/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.