Trong những thời điểm quan trọng, đây có thể là một công cụ cứu mạng.
"Mặc kệ cô có trả lại hay không, người quyết định cuối cùng không phải là cô, mà là tôi!"
Tống Thanh Diên ngạo nghễ nhìn Ninh Triết:“Tôi nợ anh một ân tình, chẳng qua do cảm thấy xấu hổ với ông anh mà thôi! Hôm nay cứu anh một mạng, coi như bù trừ cho nhau rồi! Cho dù anh tiếp tục dựa vào ân Tình này thì cũng không có ý nghĩa gì nữa đâu, chỉ căn ôi thấy không thẹn với lòng, thì sẽ không giúp anh nữa đâu! Sống cho tốt vào!"
Nói xong, Tống Thanh Diên xoay người rời đi.
Không hề dừng lại
Xoay người, Tống Thanh Diên thăm thở dài.
Ninh Chiết, hi vọng anh sớm nhận rõ sự thật!
Nhà họ Tô không phải thứ mà một bảo vệ nhỏ. như anh có thể trèo cao được!
Thay vì ở lại Tô gia bị khinh bỉ, còn không bằng rời đi, tìm hạnh phúc chân chính thuộc về anh!
"Còn đứng đờ ra đó làm gì? Không mau đi tiễn chiến tướng Tống đi!"
Triệu Thục Viện nháy mắt với chồng và con gái, tươi cười đi phía sau Tống Thanh Diên.
'Tô Lan Nhược và Tô Minh Thành phản ứng lại, nhanh chóng đi theo.
"Không cần tiễn” Tống Thanh Diên cũng không quay đầu lại, nói
"Phải tiền, phải tiễn” Triệu Thục Viện cười lớn: "Hôm nay may nhờ có sự giúp đỡ của chiến tướng Tống, nếu không chúng tôi cũng không biết phải làm sao. Nếu không tiền ngài, thì cũng bất lịch sự quá rồi.
"Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-mon-thieu-chu/3419407/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.