Chuyển ngữ: Hắc
"Thường phunhân." Tiêu Ngân Đông đứng trong hậu viện Thường phủ khách sáo chào hỏiMạnh Yến, sau đó ánh mắt mới dừng lại trên khuôn mặt Thường Như Tinh:"Thường tiểu thư."
Hắn lãnh đạm chào hỏi, coi nhưđủ lễ nghĩa, nhưng rõ ràng không hề thân thiện, thờ ơ nhìn Thường NhưTinh. Nhưng nàng cũng chỉ thản nhiên gật gật đầu, sau đó chào hỏi hắngiống như chào hỏi Trịnh Thấm.
Sau đó bốn người đi tản bộ trong hoa viên Thường phủ, nhưng chỉ có Trịnh Thấm và Mạnh Yến trò chuyện với nhau.
Thường Như Tinh vốn tưởng rằng Tiêu Ngân Đông sẽ vội vã tới đây, bởi vậy mớicố ý đứng ở bên trái, dùng mẹ mình làm lá chắn, không cho Tiêu Ngân Đông tới gần. Nhưng không ngờ Tiêu Ngân Đông cũng chẳng thèm để ý đến nàng,đứng xa xa ở phía bên phải, giống như nàng không hề tồn tại.
Rốt cuộc biến thành Trịnh Thấm và Mạnh Yến đứng bên nhau, còn Tiêu NgânĐông và Thường Như Tinh đứng ở hai bên, không những chẳng hề nói chuyệnmà cả hai cũng chẳng buồn liếc nhìn đối phương lấy một lần.
Tuy Thường Như Tinh chán ghét Tiêu Ngân Đông nhưng đứng trước mặt lại bịhắn làm lơ như thế, cũng cảm thấy khó chịu, nàng vì lợi ích giữa đôi bên mà nhân nhượn, thế mà hắn vẫn còn kênh kiệu, chẳng lẽ muốn nàng phảinịnh bợ hắn?
Buồn cười thật.
Mà trên thực tế, Tiêu Ngân Đông đang như đi vào cõi thần tiên. Hậu việnThường phủ đang bài trí rất đẹp, có rất nhiều loài hoa hắn không biếttên, một người luôn ở biên ải như Thư Đông Thế lần đầu tiên trông thấynhiều hoa như vậy, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-mang-dem-dong-phong/192087/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.