Chuyểnngữ: Hắc
"Ngân Đông làm sao thế? " Tiêu Thần Tức nhìn Bạch Mai bằng ánh mắt ngờ vực.
Bạch Mai cuống lên nói: "Giờ không tiện giải thích, chàng, chàng mau đi theo ta...."
Đầu óc Bạch Mai trống rỗng, cũng không nghĩ gì nhiều, tiện tay túm tay áoTiêu Thần Tức lôi đi, hắn sửng sốt cúi đầu nhìn bàn tay trắng nõn củanàng đang kéo ống tay áo của mình, giống như trước kia, lại không kìmđược... nhếch môi cười khẽ,đi theo nàng.
Mà cách đókhông xa Thường Như Tinh nhìn thấy cảnh Tiêu Thần Tức và Bạch Maicùngnhau chạy ra, lòng quặn thắt xen lẫn nghi hoặc, cũng không kiềm được muốn chạy qua xem.
"Ây da, cô gái bên cạnh Tiêu đạicông tử là ai thế nhỉ... Mà bọn họ muốn đi đâu."Ở bên kia, Mạnh Yến tinh mắt nhìn thấy Tiêu Thần Tức đi cùng Bạch Mai, lại thấy con gái mình lẽo đẽo theo sau bọn họ, buột miệng hỏi.
Trịnh Thấm cũng không hiểu chuyện gì đang diễn ra, vừa nhìn vừa nói: "Hả? Tôi cũng không biết, là ai thế nhỉ?"
Đúng lúc đó A Văn qua rót rượu, nghe thấy các vị phu nhân chuyện trò sôinổi, cũng ngó sang phía bên kia, sau đó ngây người nói: "Kia, chính làBạch Mai cô nương ở Thúy Phương viên..."
Trịnh Thấm:"..." Tuy bà không biết Bạch Mai là ai, nhưng bà biết Thúy Phương viênlà nơi nào, đó chẳng phải là chốn yêu thích của thằng con thứ hai nhàmình đấy ư? Vì sao một cô gái ở đó lại ở bên cạnh thằng con cả nhà mình? Hơn nữa nhìn hai đứa chậm rãi đi về phía tiểu viện nghỉ ngơi đằng kia,chúng muốn làm gì? Trịnh Thấm trợn mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-mang-dem-dong-phong/1408161/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.