Chuyển ngữ: Hắc
Lâm Tiểu Chúc rong chơi mãicũng chán, đi về phía tiểu viện tìm chỗ nghỉ, vừa đi vừa ngáp ngắn ngápdài. Hiện giờ không thể nhờ bọn họ quảng bá cửa hàng hộ, Tiểu Chúc rấtmuốn đi về, nhưng Tiêu Ngân Đông chắc chắn đang ở cạnh Trịnh Thấm, nàngkhông muốn tự mình đi bộ xuống dưới chân núi, nhưng đêm hôm qua khuyalắm mới đi ngủ, sáng nay lại dậy rất sớm, giờ đã ăn no, tắm nắng đủ đầy, giờ chỉ muốn nằm vật xuống đánh một giấc.
Nàng địnhlén lút đi ngủ trộm một giấc, nghỉ ngơi xong rồi tính sau. Tiểu Chúcngâm nga câu hát, nhìn trái nhìn phải, sau khi xác định là không có ai,liền chạy vội vào một gian phòng sạch sẽ, có phần yên tĩnh. Bên trongbài trí cũng rất đẹp, lịch sự tao nhã, đúng như nàng dự đoán, còn tốthơn chỗ ở của nàng rất nhiều.
"Ghét thật..." Tiểu Chúcbĩu môi, sau đó nằm lên giường, cũng chẳng thèm đắp chăn, cứ nằm lêntrên thế này, để tránh chẳng may có ai nhìn thấy cũng không bảo nàng làm bẩn chăn đệm của họ.
Mà Tiểu Chúc lại không biết rằng, nàng vừa đi vào, khép cửa lại thì có một bóng người từ phía khác vọtra. Đó chính là tiểu nha hoàn của Bạch Mai, Vi Nhi.
ViNhi theo lệnh của Bạch Mai đứng ở gần đây chờ, chờ Bạch Mai lừa TiêuNgân Đông tới đây. Dược tính của nước an thần sẽ nhanh chóng phát huy,từ bên kia tới đây thì dược tính sẽ bộc phát, điều Vi Nhi phải làm,chính là khóa cửa từ bên ngoài.
Nơi này là một tiểuviện, có vài phòng bị khóa ngoài, hoặc do chưa kịp quét dọn, hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-mang-dem-dong-phong/1408160/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.