"Mê mẩn nói nó vừa gặp đã yêu anh, hỏi rằng nếu anh chưa kết hôn, có thể chờ cô bé lớn lên được hay không."
Thiệu An nghe được cười một tiếng, cũng không thể nói có bao nhiêu ngoài dự liệu, cũng chỉ coi là trẻ nít nói bừa. Nhưng cho tới giờ hắn luôn tự hiểu mình có loại vốn liếng này, bất kể là ngoại hình hay phong thái.
Thiệu An hỏi: "Vậy em trả lời cô bé thế nào?"
"Em bảo cô bé nhìn chiếc nhẫn của anh, anh là người đã lập gia đình."
Trần Diệc Tâm đẩy đĩa đồ ăn phía trước đẩy qua một bên, không muốn ăn: "Cô bé còn nhỏ như vậy, đây không chừng là lần đầu trong đời cô bé biết đến nhất kiến chung tình, sao em có thể làm tổn thương trái tim một đứa trẻ được chứ. Em chỉ bảo cô bé, người yêu của nhóc sẽ có một ngày cưỡi thất thải tường vân* tới rước nhóc, sau đó cô bé liền chúc phúc bọn mình."
(*mây lành bảy màu)
Lúc này ánh sáng rực rỡ trong đêm bắt đầu biến hóa bên ngoài cửa sổ, đèn LED nhấp nháy. Trần Diệc Tâm nhìn đến xuất thần, không khỏi nhớ lại cái ngày Thiệu An tỏ tình trước đó.
"Ngày đó anh hẹn em tới Choix, cũng ngồi ở chỗ này. Em có thể đoán được anh có chuẩn bị chút tiết mục gì đó, vốn tưởng rằng sẽ là bắn pháo bông bên bờ sông chẳng hạn, không ngờ là..."
Thiệu An hỏi: "Không ngờ là?"
"Không nghĩ là anh mua quảng cáo trên màn ảnh lớn trong một khoảng thời gian, từng lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-luyen/2467467/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.