Lần theo địa chỉ lúc trước Tiểu Trần gửi đến, lúc này Trần Viễn đi vào bên trong một con phố nhỏ, dựa theo tên đường, đi về phía một chỗ chung cư hơi có mấy phần cũ kỹ. Anh đang dừng lại ở phía trước chung cư, nhưng khi phát hiện ra được cô gái tóc vàng vẫn còn lẽo đẽo theo ở phía sau. Lúc này, sắc mặt của Trần Viễn không khỏi mang theo mấy phần bất thiện, nhìn về phía cô ta.
“Cô còn theo tôi làm gì?!”
“Tôi… tôi không có tiền. Anh có thể giúp tôi một lần nữa được không? Chỉ cần tôi có thể tìm lại giấy tờ của mình, có thể liên lạc được với người ở trong nhà. Tôi nhất định sẽ để cho bọn họ đem tiền đến đây lại trả cho anh. Như vậy có được không? Tôi xin anh đấy!”
Thấy được ánh mắt của Trần Viễn hung dữ nhìn đến, cô gái tóc vàng lúc này mới sợ hãi, run rẩy nói ra. Đồng thời, hai bàn tay của cô không ngừng xoa xoa lại với nhau.
Thời tiết đêm nay hơi có chút lạnh, trên người của cô cũng không có mặc bao nhiêu quần áo, thế nên cảm giác sợ hãi kèm theo rét lạnh, để cô có chút nhịn không được, đánh lên một cái rùng mình.
Trần Viễn thật sự là không thể nào hiểu nổi, cô ta làm sao lại có thể đủ kiên nhẫn, để theo anh đến tận nơi này.
Nhưng mà, nhìn bộ dáng của đối phương lúc này, anh cũng hơi có mấy phần mềm lòng. Suy nghĩ một chút, Trần Viễn từ trong túi quần lấy ra một xấp tiền,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/1894925/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.