Biến cố quá mức bất ngờ, Trần Viễn cũng không có nghĩ đến vừa rồi Thiểm Điện Hồ đã chạy trốn, lúc này còn quay trở về muốn đem Bạch Liên Hoa từ trong tay của anh cướp đi.
Nhất thời, trong lòng dâng lên một cỗ phẫn nộ ngút trời. Trần Viễn không khỏi tức giận, quát lên một tiếng.
“Súc sinh, đứng lại đó cho ta!”
Thế nhưng, thân ảnh của Thiểm Điện Hồ chẳng khác nào một vệt lưu quang, vừa mới xông tới hồ nước, cổ họng của nó đã phát ra từng trận âm thanh chít chít cực kỳ khó nghe. Ngay sau đó, mặt hồ liền trở nên chấn động kịch liệt, toàn bộ hoa sen vậy mà trực tiếp bị hút ra ngoài, phiêu phù ở trên không trung.
Cuối cùng, cả đóa Bạch Liên Hoa đều bị thu nhỏ lại, chui thẳng vào trong miệng của Thiểm Điện Hồ biến mất không thấy gì nữa.
Thấy được một màn này, Trần Viễn nhất thời không khỏi trở nên sững sờ. Anh cũng không biết, con chồn điện này làm sao lại làm được một việc như vậy. Nhưng lúc này, anh nhất định phải đem nó bắt lấy, tuyệt đối không thể để cho nó một lần nữa chạy trốn.
Chỉ là, thân hình của anh vừa động, Thiểm Điện Hồ cũng đã vọt ra bên ngoài. Sau đó, một cái bóng đen từ trong mặt nước lao nhanh ra, vậy mà hướng về phía Trần Viễn đánh tới.
“Chết tiệt!”
Bị Cự Mãng ngăn trở, lại nhìn thấy Thiểm Điển Hồ cứ như thế đem Bạch Liên Hoa cướp đi. Lúc này, Trần Viễn quả thật là vô cùng tức giận. Anh vung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/1894908/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.