Bị đồ vật không biết rõ đập trúng, thân hình của Trần Viễn lúc này liền trở nên lảo đảo. Ngay sau đó, thân hình của anh đổ sập xuống, suýt chút nữa nện về phía bậc thang ở ngay trước mặt. May mắn, lúc này thân hình của Trần Viễn hơi thoáng chuyển động một chút, đem lực va chạm tán đi hơn phân nửa, cả người cũng vừa vặn lăn về phía biên giới của bậc thang, không có bị rơi ra khỏi Thông Thiên Tháp.
Kinh hãi thở ra một hơi nặng nề, lúc này Trần Viễn mới cực tốc xoay đầu nhìn lại, quan sát đồ vật vừa mới nện trúng ở phía sau lưng của mình.
“Ngao ô!”
Đột nhiên, một trận âm thanh non nớt mang theo mấy phần mừng rỡ, không ngừng lắc lư, hướng về phía Trần Viễn nhanh chóng chạy tới.
Nhìn thấy được đồ vật ở trước mặt, Trần Viễn không hiểu thấu có loại cảm giác hết sức quen thuộc, thậm chí còn mang theo mấy phần gần gũi.
“Tiểu Long?”
Âm thanh mang theo mấy phần không chắc chắn, Trần Viễn hơi khẽ hô lên một tiếng.
“Ngao… ngao…”
Vừa nghe được tiếng hô này của anh, trong miệng của sinh vật phát ra ngao ngao, giống như là đang đáp lại.
Nhìn nhìn một hồi, Trần Viễn mới có thể xác định, đây quả thật chính là con rồng nhỏ, lần trước bị thiếu nữ kia cướp đi.
Chỉ là, thân hình của nó lúc này đã lớn đến mấy vòng, thậm chí cái đầu của nó lúc này đã cao tương đương với một người lớn. Hơn nữa, khí tức của nó vậy mà đã đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/1894902/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.