“Tiểu tử, xem ra cơ duyên của ngươi quả thật là không nhỏ. Ngươi vậy mà có thể tiếp nhận được linh hồn của bọn họ chúc phúc. Chỉ cần ngươi không quá ngu dốt, tương lai đột phá đến cảnh giới Chân Tiên cũng không phải là vấn đề quá lớn!”
Trong đầu của Trần Viễn đột nhiên truyền đến thanh âm của tàn hồn thánh nữ. Chỉ có điều, lúc này anh cũng không thèm phản ứng đến nàng, mà dùng lấy ánh mắt chăm chú nhìn về phía Thất Nguyệt Thành.
Cả tòa thành lúc này đã hóa thành một mảnh phế tích, lồng ánh sáng bảo vệ ở xung quanh cũng biết mất không thấy gì nữa.
“Cuối cùng thì ta cũng có thể rời đi khỏi nơi này. Chàng trai trẻ, cảm ơn ngươi! Ngươi đã giúp ta đem những linh hồn kia siêu thoát. Ha ha ha! Ta đã già, cũng không thể lưu lại nơi này quá lâu. Hiện tại, trên người ta cũng không có đồ vật gì tốt. Đây xem như là một chút tâm ý nho nhỏ của ta dành tặng cho người anh hùng của Thất Nguyệt Thành đi!”
Đứng trước cổng thành, thân hình của bà lão hơi có chút còng xuống. Ánh mắt vô cùng vui vẻ nhìn về phía Trần Viễn, trên khuôn mặt mang theo một tia giải thoát.
Trần Viễn cũng không nhìn ra bà lão có bất kỳ động tác gì, đột nhiên không gian ở trước mặt của anh phát ra một tia gợn sóng. Ngay sau đó, một khối tinh thể năm màu, trực tiếp rơi vào trong tay của anh.
Đem khối tinh thể này nắm chặt ở trong tay, Trần Viễn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/1894900/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.